Đang yên lành một buổi chiều đung
đưa sướng với cái tin facebook của mình được nhận tích xanh, thì Trương Đức
Minh Tứ, nhà báo, TBT báo Quảng Trị, gửi cho đường link. Ôi giời, nó viết về
mình. Gần bảy ngàn chữ. Tài thật. Bảo nó sao không gửi báo VN phát cho oách, nó
bảo em gửi Văn chương Việt quen rồi. Ừ để anh đọc kỹ rồi đưa về web anh.
Đọc kỹ thì thấy tay này hết sức chịu khó. Nó đọc tất cả những
gì mình viết và những gì bạn bè viết về mình, xâu chuỗi lại, cốp pết lại, thành
cái chân dung mình, từ những gì mình viết, như thật, hihi. Và đọc cứ thun thút, tới đâu gặp mình tới đấy,
như lạ, như lần đầu.
Cái tình bạn bè nó thế. Chịu đọc nhau, nghe nhau xem nhau để
ý tới nhau bây giờ rất hiếm, nên có đứa nó đọc mình kỹ, nghiên cứu mình kỹ, dựng
lại mình để chính mình đọc cũng cứ sửng sốt cứ ngạc nhiên cứ như là... giờ mới
biết, hihi, nó đã.
Nó nhắn kèm cái link thế này: "Ngồi buồn không biết
làm gì đành chuẩn bị bản thảo cho tập sách mới; có viết mấy dòng về VCH để đăng
trong tập ký chân dung xuất bản trong năm nay để tạ lỗi lâu nay hay “nói xấu”
VCH trên mạng.".
--------------