Sáng nay mở facebook, mục kỷ niệm ngày này năm xưa chợt nổi lên cái tin đầu tiên: “Sáu năm kết bạn với Nguyễn Đức Hạnh”. Bèn vân vi nhớ.
Ấy là cái trại sáng tác do Tạp chí Văn Nghệ Quân đội tổ chức tại tỉnh Bến Tre, năm 2019. Ngay hôm đầu tiên “nhập trại” tôi thấy một ông to béo tóc xù xởi lởi tới bắt tay từng người. Bấm Đỗ Tiến Thụy trưởng trại tôi hỏi ai đấy, vì đa phần các tác giả nổi tiếng trong nước tôi thường quen, mà Tạp chí Văn Nghệ Quân đội là tạp chí “săn đầu người” rất giỏi, tức nhắm là anh sẽ phải có tác phẩm, mà phải tác phẩm hay, mới mời dự trại do họ tổ chức. Riêng tôi, cả ông Nguyễn Bình Phương, Sương Nguyệt Minh, Đoàn Văn Mật... và Đỗ Tiến Thụy lần này đều rao trước, mời bác đi cho vui, nhưng bác sẽ góp thành tích lớn cho trại nếu... không viết gì? Đỗ Tiến Thụy ghé tai tôi kịp nói: Thứ dữ đấy, thì một bàn tay to bè đã xòe trước mặt tôi: Em là Nguyễn Đức Hạnh ở Thái Nguyên, chào anh.
Bỏ mẹ, nghe câu chào biết mình... già nhất trại rồi.