Mà quả thực, các nước lớn, phát triển giàu có ấy, họ có biết ngày 8/3 là ngày gì đâu? Hỏi chị em ta đang thướt tha dập dìu với ngày này cũng... ít người biết. Đại khái là có biết sơ sơ hồi đầu thế kỷ trước nữ công nhân New Yok phản đối chế độ làm việc hà khắc, rồi lấy ngày này làm ngày quốc tế...
Nhưng bây giờ, ngay ở nước khởi động ra phong trào ấy, chả ai nhớ. Còn đâu chỉ chừng dăm bảy nước, có Việt Nam ta.
Nước ta có vẻ chung thủy nghĩa tình với các ngày kỷ niệm, và bây giờ vẫn đang tiếp tục du nhập, bất kể nó có phù hợp hay không, như Valentine chẳng hạn. May đây là ngày tự phát, không có đoàn thể nhà nước nào tham gia, nhưng nó cũng tràn lan ghê gớm.
Hôm qua mình viết status trên face book:
"Khổ, mùng 8 tháng 3 là cái ngày gì
mà cứ rồ lên thế không biết?
Hãy để đàn ông tự nghĩ xem họ sẽ và phải làm gì với ngày này. Nếu họ thấy phụ nữ quá đáng thương, chịu nhiều bất công, bị đè nén coi thường... thì họ sẽ có thái độ, chí ít là tặng quà, rồi nhân ngày này mà "điều chỉnh lại hành vi"?
Đằng này, toàn chị em hô hào "nhắc" mọi người kỷ niệm. Các cơ quan thì phần lớn là chị em hội ý rồi... đề xuất lãnh đạo. Đố ông lãnh đạo nào dám từ chối, bởi sẽ bị quy là coi thường chị em ngay.
Mà mình thì thấy, sau bao nhiêu năm đấu tranh đòi bình đẳng bình quyền, các bà vợ VN đang biến đàn ông VN thành một đội ngũ trùng điệp... sợ vợ. Mà đến vợ còn sợ thì còn cái gì không sợ. Nếu có chiến tranh thì sao, ai sẽ là người ra trận, khi mà đàn ông thời nay vợ chưa quát đã... run? Bọn địch nó đeo mặt nạ vợ nó ra trận thì chả là chưa oánh đã... chạy à?
Riêng mình nghĩ (và thấy nhiều chị cũng phát biểu thế), chừng nào còn tổ chức các ngày dạng như thế này, thì tức là chính chị em tự mình tạo ra sự bất bình đẳng.
Rồi xem, các cơ quan lại tổ chức đi, cứ loanh quanh tỉnh này sang tỉnh kia và ngược lại, làm như nếu không có ngày này thì không được đi ấy, không có ngày này thì không được tặng hoa, quà, không được tôn trọng ấy.
Một màn nữa cũng khá cũ, ấy là họp rồi "ôn lại truyền thống". Huhu truyền thống thì toàn thấy bà Trưng bà Triệu, chị Định chị Bình... các bà các chị ấy toàn vĩ nhân, mình có noi mãi cũng chả được, thôi cứ làm... Phụ nữ cho nó lành...
Các bà các cô có thua kém gì ai, có thiếu cái gì nữa đâu mà lắm... ngày thế, huhu"...
Hãy để đàn ông tự nghĩ xem họ sẽ và phải làm gì với ngày này. Nếu họ thấy phụ nữ quá đáng thương, chịu nhiều bất công, bị đè nén coi thường... thì họ sẽ có thái độ, chí ít là tặng quà, rồi nhân ngày này mà "điều chỉnh lại hành vi"?
Đằng này, toàn chị em hô hào "nhắc" mọi người kỷ niệm. Các cơ quan thì phần lớn là chị em hội ý rồi... đề xuất lãnh đạo. Đố ông lãnh đạo nào dám từ chối, bởi sẽ bị quy là coi thường chị em ngay.
Mà mình thì thấy, sau bao nhiêu năm đấu tranh đòi bình đẳng bình quyền, các bà vợ VN đang biến đàn ông VN thành một đội ngũ trùng điệp... sợ vợ. Mà đến vợ còn sợ thì còn cái gì không sợ. Nếu có chiến tranh thì sao, ai sẽ là người ra trận, khi mà đàn ông thời nay vợ chưa quát đã... run? Bọn địch nó đeo mặt nạ vợ nó ra trận thì chả là chưa oánh đã... chạy à?
Riêng mình nghĩ (và thấy nhiều chị cũng phát biểu thế), chừng nào còn tổ chức các ngày dạng như thế này, thì tức là chính chị em tự mình tạo ra sự bất bình đẳng.
Rồi xem, các cơ quan lại tổ chức đi, cứ loanh quanh tỉnh này sang tỉnh kia và ngược lại, làm như nếu không có ngày này thì không được đi ấy, không có ngày này thì không được tặng hoa, quà, không được tôn trọng ấy.
Một màn nữa cũng khá cũ, ấy là họp rồi "ôn lại truyền thống". Huhu truyền thống thì toàn thấy bà Trưng bà Triệu, chị Định chị Bình... các bà các chị ấy toàn vĩ nhân, mình có noi mãi cũng chả được, thôi cứ làm... Phụ nữ cho nó lành...
Các bà các cô có thua kém gì ai, có thiếu cái gì nữa đâu mà lắm... ngày thế, huhu"...
Chỉ nửa giờ đã có hàng trăm chị em vào like và mấy chục cái còm, và kỳ lạ là, toàn ủng hộ mình. Ai cũng kêu là quá chán với cái kiểu tổ chức như hiện nay, nó mệt mỏi và sáo, và như một sự bắt buộc.
Cái chính là, càng tổ chức chị em càng thấy mình bị phân biệt, bị bất bình đẳng. Không tổ chức quát phát nào ra phát ấy, chồng con líu ríu nghe. Tổ chức, "nó" tặng cho bó hoa, cục son môi hay cái phong bì, là "nó" xong nghĩa vụ, "nó" tếch, mình vẫn là mình, vẫn... trống vắng chiều nay.
Bây giờ ngành nào giới nào cũng có ngày của mình, như là... Dịch ngày. Mình nhớ đầu tiên chỉ có ngày thành lập quân đội, ngày 3/2, ngày 8/3, ngày 1/6, ngày 20/11. Giờ tràn lan, tổ chức rầm rộ, ngành nào giới nào cũng có ngày của mình. Ngay trong giới VHNT cũng đủ ngày. Sau ngày thơ đến ngày âm nhạc, rồi ngày nhiếp ảnh, ngày mỹ thuật... các ngành các tổ chức khác cũng không kém. Phụ nữ giờ thêm ngày thành lập hội cũng rình rang lắm, cũng ăn chơi nhảy múa, cũng trích quỹ công đoàn và cả cơ quan đi đây đi đó...
Mà kể cả những ngày ban đầu mang tính quốc tế như quốc tế hiến chương các nhà giáo, quốc tế phụ nữ, quốc tế thiếu nhi... giờ chỉ còn nhõn Việt Nam và vài nước tổ chức. Các nước khác, nó bình đẳng, nó ấm no, nó hạnh phúc, nó chả còn gì để mà phải đấu tranh nữa... nên nó không tổ chức. Chả lẽ nước mình ưu việt thế mà lại thua chúng, huhu...
Là tranh thủ hôm nay mới mùng 7, viết bài này. Mai chính ngày, sẽ có bài ca ngợi, hiih...
Một buổi "Tọa đàm ôn lại truyền thống ngày 8/3"- ảnh lấy trên mạng |
11 nhận xét:
Tôi cũng "like" phát, hehe. Mà bác cứ bê nguyên bài này sang cho ngày mai cũng là ca ngợi đấy, có thấy nói xấu gì đâu, hihi...
Hình như 8/3 được thành lập từ ý tưởng của các nước trong phong trào không liên kết thì phải, tôi chưa Gúc. Tôi cũng đã gặng hỏi mấy em...tóc vàng, các em lắc đầu kg biết ngày này, hehe, may tôi quá, đỡ tốn xèng và thời gian. Vô bổ!
Em ủng hộ anh. Bây giờ xã hội chuộng hình thức quá, đủ các ngày kỷ niệm. năm nào cũng như năm nào, cứ tọa đàm, ôn lại truyền thống, tặng hoa, hội thao văn nghệ, thể thao.... Cũng do là quá rảnh, chứ nếu làm việc theo tác phong công nghiệp thì chẳng có thời gian đâu mà kỷ với niệm. Các nước "giãy chết" nó rất rõ ràng, anh là công chức ăn lương từ thuế người dân đóng góp thì trong giờ hành chính chỉ có thực hiện công vụ, còn mình thì giờ hành chính vẫn cứ họp hành đoàn thể, tọa đàm kỷ niệm, hội thao văn nghệ, thể dục, thể thao nên mới tổ chức tràn lan vậy. Giá như quy định mấy cái kỷ niệm này chỉ tổ chức ngoài giờ hành chính thì nó không tràn lan như bây giờ đâu
Cái ảnh bác vừa bốt, nhìn mà muốn cười...nôn ruột. Nào là "chuối", nào là "lựu" ( ý giả là..."lựu đạn"), tuyền những thứ chị em...thích, haha...
Hôm nay ngày tám tháng ba
Lấy ngay trái chuối... của ta làm quà
Kính thưa quí chị quí bà
Ngại ngùng thì cứ (mang)về nhà mà xơi.
Thấy bức ảnh cuối bài của bác bỗng dưng tức cảnh sinh tình. Hìhì...
Một năm có đến gần 9000 lễ hội và 365 ngày dành để ru nhau.Không ru thì làm sao mà quên cái"đói"trước mặt.Vậy nên đành ru nhau ngủ cho qua cơn đói.Ru là thượng sách!
Cái ảnh hay quá, mỗi chị một quả "chuồi" thế là yên ổn ngay mà
Không hẳn như các bác nói về ngày 8/3.
Ngày này có do cuộc biểu tình của phụ nữ Mỹ từ 1857. Năm 1917 ở Nga cũng có cuộc biểu tình lớn của phụ nữ , và từ đó 8/3 được coi như ngày Phụ nữ quốc tế. ENSZ cũng đưa 8/3 vào danh sách những ngày lễ của thế giới .
Cách đây vài chục năm khi đi học ở Đông Âu bọn sinh viên nam chúng tôi vẫn thường tặng hoa cho các bạn nữ và cô giáo vào 8/3 , mà lớp tôi hồi ấy quả là quốc tế , vì có đủ sinh viên da trắng,da đen , da vàng , cộng sản , tư bản, người theo đạo Thiên chúa , người theo đạo Hồi , đạo Phật...
Dịp 8/3 đầu xuân , loại hoa được các em gái ưa thích là những bông hoa tuyết bé xíu , trắng tinh - là loài hoa nở sớm nhất của mùa xuân.
Tới hiện tại tui thấy dân Tây vẫn giữ lệ tặng hoa 8/3 như trước , các hiệu bán hoa luôn đông ngẹt người xếp hàng .
Hình như lễ 8/3 này mang tính riêng tư , vì ở các công sở họ ko tổ chức .
Ái chà chà, Bác Hùng chọn ảnh ý nghãi thật, ngày 8/3 chị em chọn quả vừa mập vừa cong, hết sảy!
Hôm rồi Obama cũng có lời chúc mừng 8/3 đấy các cụ ạ, chứng tỏ ngày 8 tháng 3 vẫn có nghĩa phụ nữ.
"Liên hoan với một quả chuồi
Em về em nhớ cái buổi hôm nay"
Nữ công nhân ở Chicago biểu tình đòi ngày làm việc 8 giờ,lương bằng lương nam giới với cùng một công việc bác ạ. Vì thế tôi coi ngày này là ngày của nữ công nhân (của mấy nước XHCN), chứ không phải là của phụ nữ nói chung.
Đăng nhận xét