Nhà chỉ có 2 con gái, dù có ngoan, học giỏi và... xinh đẹp thì cũng là... gái. Thêm bà vợ dân ngành y, luôn luôn nghiêm túc, nhìn thẳng và cũng đã... già. Thế nên mình phải... hành lạc một mình.
Mình nấu ăn cũng được, ấy là khiêm tốn tự nhận, còn thiên hạ thì bảo là nấu ngon, nhưng mình vẫn cho rằng hai món khó nhất là luộc rau muống và rang lạc. Rau muống luộc sao mà cọng rau xanh mướt, mềm mà không nhũn, giòn mà không cứng, còn bát nước thì leo lẻo trong và cũng xanh như tháng 8 mùa thu, vắt chút chanh, cho chút bột ngọt, bát nước rau nó không còn là nước rau mà nó là sâm là thuốc, là quốc hồn quốc túy, là sự thức tỉnh con tì con vị như đánh thức cả ngàn vạn năm bản sắc Việt, mà xoa xuýt, mà rưng rưng, mà sột soạt. Người vụng nhìn họ luộc rau muống biết liền. Ngọn rau thâm đen nhai nghe sồn sột hoặc nhũn như mùng tơi quá lửa, còn bát nước ra nó là hiện thân của... nước bùn mùa cạn.
Cái món hành lạc này mình bày cho thằng cu dược sĩ bạn của con gái thứ 2 mình làm, nó làm gần giống chỉ bảo, tiếc là xơi gần xong mới nhớ chụp ảnh. |
đây là món con gái mình sáng tạo, mình đặt tên là "Áo xiêm ràng buộc lấy nhau" |
Còn rang lạc, trời ạ, lại một kỳ công nữa. Lửa phải thật nhỏ, tay đảo vừa dẻo vừa sôi nổi, ngập ngừng 1 chút là hỏng. Ngon nhất là lạc để nguyên vỏ ngoài, lạc Nghệ An là số 1, củ đều tăm tắp, mượt óng. Cứ đảo như... rang lạc thế, đến khi vỏ ngoài vàng và thơm, chín khoảng 95% hay các cụ gọi là chín rưỡi thì đổ nhanh vào 1 tờ báo, gói kỹ rồi ủ vào chăn. Đúng một giờ sau lấy ra, hạt lạc bên trong vỏ vẫn hồng nguyên như chưa rang, lấy tay xoa nhẹ, cái vỏ mỏng tang ấy thành vụn bay lả tả để lộ hạt lạc trắng tinh, đưa nhẹ vào miệng, viên lạc ngập ngừng giữa 2 hàm răng rồi nhẹ nhàng tan đều ra và tỏa ra cái thơm cái béo cái bùi cái thanh tao cái nồng nã của lạc. Nhiều bà cẩn thận sợ chồng hoặc khách mệt, bèn bóc sẵn lạc ra cho vào đĩa, trắng hếu. Hỏng, hỏng hẳn. Phải để nguyên như thế, các lão mới khề khà mà bóc mà xoa mà vân vê mà vần vụ cái hạt lạc từ lúc nó xù xì vỏ cứng đến nem nép vỏ lụa và tơ hơ hạt trắng.
Còn hành, nhiều kiểu ăn, nhưng ngon nhất là lấy củ tươi, luộc bằng nước luộc thịt. Nếu luộc cả lá thì chú ý là nhúng củ vào trước, muốn thế phải bó hành lại, hành củ vừa tới thì nhúng phần lá vào. Tất cả chỉ nhẹ nhàng như trần thôi, đừng nhũn như cái ảnh trên kia. Cái nước luộc thịt ấy có thể cho mấy cái lá giang vò nát trước khi nhúng hành. Hành khô thì ngoài để phi cho thơm khi xào nấu có thể thái nhỏ ngang củ ăn với tiết canh thời chưa có tai xanh và H5N1, hoặc nướng lên làm bổi thì tuyệt.
Thôi thế thôi, kể nữa nó lại... bốc mùi hành lạc, giời ạ.
11 nhận xét:
Gan anh to thật,dám nói vợ cũng đã già. Đáng lẽ anh phải nói là " cũng ko còn trẻ mấy nữa" hoặc là "qua tuổi hồi xuân rồi. Đàng này anh lại nói thẳng thừng vậy thì suốt ngày cơm với nước mắm mà húp nha
Bác Hùng ghê gớm thật - Bác viết bài này theo phương châm : "nhất tiễn hạ... 3,4 điêu"!. Thoạt tiên mới đọc tiêu đề, ai cũng ngỡ bác định ... cưa sừng làm nghé ọ. Vào cuộc mới biết bác ấy chơi chữ thôi, nhưng chơi chữ cũng lại 3 phần nổi 7 phần chìm . Bác giới thiệu món nhậu truyền thống để khoe tài nấu nướng của mình, song lại đá qua khoe tài con gái rượu. Rồi tiếp tục "đá" sang anh chàng rể tương lai, trước giới thiệu rể quí, sau đánh động các anh họ nhà dê tránh xa con gái ra nếu lỡ đi đường có ...thấy. Ngay tui đây, vì "lỡ" một lần thấy dung nhan con gái bác ấy trên một bài viết tháng trước, cũng khá ... nhột khi đọc bài này . Hehehe...
"Hành lạc một mình"
Đọc mà...giật chắc
lòng đầy thắc mắc
Hay lão này khùng?
Nhưng coi mấy dòng
thở phào nhẹ nhõm
Chẳng gì ghê gớm
toàn thứ ngon lành:
Đậu phụng với hành.
Rứa mà cứ tưởng...
Viết nogn, nhìn ảnh cảng ngon. Trông thèm lắm anh Hùng à. Giá lại được nhậu cùng anh và mọi người ở Plei ku nhỉ? Nhớ quá!
Giời ạ! chẹp chẹp!!
Lan nay thi chac la bac Hung se mua may bay rieng...huhu
Lâu nay vẫn ghé nhà bác, nhưng không để lại còm nào. Hôm rồi lên Gia Lai nhậu với Huỳnh Kiên, viết bài Cồng chiêng lạm phép nhắc đến bác cho nó "hoành tráng". Không biết bữa nay bác có còn hoành tráng như xưa nữa không? riêng khoản viết lách vẫn thấy bác là con chim đầu đàn(chim to). Chúc mừng bác sớm có cháu "đích thực", không phải "đích tôn" đâu nhé. vui thế thôi chúc mừng bác vui khỏe vạn sự như ý.
luôn luôn là ông ngoại.
" Rau muống luộc sao mà cọng rau xanh mướt , mềm mà ko nhũn , giòn mà ko cứng , còn bát nước thì leo lẻo trong xanh như tháng 8 mùa thu , vắt chút chanh , cho chút bột ngọt , bát nước rau nó ko còn là nước rau mà nó là sâm là thuốc , là quốc hồn quốc túy , là sự thức tỉnh con tì con vị như đánh thức cả ngàn vạn năm bản sắc Việt , mà xoa xuýt , mà rưng rưng , mà sột soạt ... "
Trời , Nhà thơ mà viết về món ăn đến thế này thì chắc có họ với Cụ Nguyễn Tuân rồi , hì hì !
chỉ nghe và đcọ cho chính mình nghe thôi,, chưa thưởng thức và biết mùi vị nó thế nào.. đành tưởng tượng vậy
Anh tài thật!
nice website
i like it so much
Please vist my website as well
slot online lapak pusat
bocoran admin slot
hola88
Đăng nhận xét