Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

SỢ ĐẾCH GÌ

Bây giờ là thử thách cho mày đây Hùng ơi. Dám đăng những lời chân thật của tao, mày còn là thằng khá. Còn không thì vứt mẹ mày đi- Là tôi trả lời câu này của Phạm Dũng, bạn tôi, khi nó mail cho tôi cái bài đưới đây:


Văn Công Hùng - Blog mía lau
Phạm Dũng
 
1
Một trưa chang chang nắng Sài Gòn, chạy xe trên đường nhễ nhại mồ hôi, bạn ghé vào cái xe đẩy bên đường, uống một ly nước mía lau, bạn sẽ có một cảm giác rất dễ chịu: mát nhẹ, ngọt thanh, lành lành sao đó… đó chính là blog Văn Công Hùng.
 
Nếu bạn đã nghiện ngồi chiếu rượu “Quê choa”, uống rượu gạo chuẩn, chuếnh choáng say với những cảm thức ru mình vào bến mê trí tuệ thì thấy cốc mía lau hình như nó nhạt. Nếu đã thích ly cốc-tai pha rum tây sang trọng của  Nguyễn Trọng Tạo thì thấy cốc mía lau Blog Hùng có phần dân dã, gần gũi. Nếu mê Blog Phạm Thị Hoài với việc dùng ảo thuật ngôn từ, pha trộn chính trị với bướm chim một cách tài tình, cảm giác giống như được nhâm nhi một ly úyt-ki không pha, thì thấy ly mía lau blog Hùng xem ra kém sắc, kém duyên… Nhưng đứng riêng một chỗ thì mía lau vẫn là bạn với số đông, nghèo, rất cần khi khô khát, nóng nực.
 
2
Hùng hiền. Ở lớp tôi hồi đó khoảng một phần ba đứng về phe cách mạng dân chủ, theo nghĩa thấy những khuôn khổ của Trường đại học Tổng hợp Huế quá ư chật hẹp, thấy cái sự bắt hai đứa hôn nhau phải làm kiểm điểm, thấy cái việc thằng ấy ngủ với con ấy không phải chuyện riêng chim bướm mà đuổi học của chúng, là vô lối.
Hùng nằm trong nhóm dân chủ nhưng lóm nhóm đi sau.
 
Hùng thể hiện mạnh nhất tư tưởng cách mạng là việc tham gia vào diễn một vở kịch sau đó bị nhà trường cấm và lên án gay gắt.
Trong vở đó, Hùng vào vai trai ngoan, diễn rất hay, hay đến nỗi hôm rồi con bé học sau mấy khóa hỏi tôi về Hùng, Hùng nổi tiếng thế, lại bảo: “Cái anh gì lớp anh, đóng vai anh sinh viên ấy nhể, giờ làm gì rồi!”. “Em đoán xem hắn làm gì?”. “Không lẽ anh ta làm diễn viên?”
 
3
Hồi sinh viên Hùng đã làm thơ. Chẳng hiểu vì không được đọc những bài thơ hay của Hùng hay sao ấy mà tôi cứ ấn tượng thơ Hùng là thơ bích báo. Sau khi ra trường, chắc muốn chữa cái sự “hiểu nhầm" này mà Hùng gửi tôi tập thơ “Gõ chiều vào bàn phím” khiến tôi phải viết bài “Gõ chiều vào bàn phím gõ thao thức vào hồn người”, được tờ báo mậu dịch văn nghệ trẻ đăng.
 
Sau thơ Hùng cứ hay dần lên. Gần đây, Hùng mới đi Ấn Độ về, đăng bài thứ nhất lên blog, tôi phê dở ẹt, không thấy hắn cho còm lên, đến bài sau khá, hơi hay là đằng khác, tôi khen, hắn cho còm liền. Khốn khổ thế. Cứ chửi cái thằn Ỉn bên bắc Triều Tiên nhưng trong mỗi chúng ta (có tôi nữa) đều có một thằng Ỉn thích khen và mù quáng. Chuyện ông vua cởi truồng là chuyện muôn đời của nhân loại. (Thực ra cái còm này tôi không thấy, Dũng rất kém mạng mẹo nên có thể hắn đã gõ còm xong rồi thì... delete).
 
4
Hồi Hùng bắt đầu làm blog tôi cũng làm. Được vài tháng blog của tôi chẳng ma nào vào, tôi chán, bỏ, còn nó cứ nhẩn nha, cặm cụi đến giờ thế mà thành một thứ cây đa, cây đề.
 
Rất nhiều danh nhân đến với nó, một phần vì cái ghế Tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Gia Lai, ủy viên ban chấp hành gì đó… Nhưng nhiều hơn là vì cái blog mía lau của nó.
 
Ngay như nhà thơ Trần Mạnh Hảo nổi tiếng trái tính và ngoa ngoắt khi nói về thơ nó cũng phải hạ giọng mà xếp nó tăng lên vài bậc. Nếu không vì cái blog đông người vào của nó, mà đôi khi anh phải cậy nhờ, thì với sự tinh tường và khẩu khí của anh, thơ nó chỉ có mà xách bị gậy đi ăn mày.
 
5
Nó là đứa có chút ghế mà không bị anh em văn nghệ sĩ ghét, khinh. Tất nhiên trừ những người cực đoan. Được thế là vì nó không kiêu hay kiêu ngầm, thật thà hay giả dối khéo. Tóm lại nó nằm giữa Hoàng Nhật Tuyên – chủ tịch hội Khánh Hòa và Phạm Xuân Nguyên chủ tịch hội Hà Nội. Có lẽ nó là Hữu Thỉnh của Gia Lai. Dù sao, cũng như bầu Đức bóng đá, nó làm người ta biết đến Gia Lai phía văn nghệ văn gừng.
 
6
Bây giờ là thử thách cho mày đây Hùng ơi. Dám đăng những lời chân thật của tao, mày còn là thằng khá. Còn không thì vứt mẹ mày đi. 
 
Xin bạn đọc tha thứ khi tôi mày tao chi tớ trong bài viết. Không phải tôi không biết như thế là khiếm nhã, nhưng khi viết bài này những con chữ cứ nhộn nhạo bật ra như thế. Mà sửa đi, e nó sẽ trở thành ly mía lau vốn dĩ không là mong muốn của tôi.
Ha! Kha!
Phạm Dũng

25 nhận xét:

Nặc danh nói...

Anh Hùng mà vẫn sướng được nghe như Hữu Thỉnh của Gia Lai à? Hãy anh Hùng đã như là anh Hùng thì tốt hơn.

Nặc danh nói...

Đéo đọc Blog Van Cong Hung nua, het niem tin roi, thich gi noi thang me no ra

namtqsc nói...

Cần tất cả, cho tốp đầu và những tốp sau. Cứ là mình Phạm Dũng hay Công Hùng.

Nặc danh nói...

thưa ông nặc danh 14:37 Ngày 12 tháng 03 năm 2014:
- ông "đéo" đọc Blog Văn Công Hùng nữa thì ông cũng "xéo mẹ" ông đi chứ ông "đéo" cần phải tỏ ra "nguy hiểm" như thế, bởi ông không xứng đáng có mặt trên blog sang trọng này, nơi mà không dành cho những hạng người như ông. (xin lỗi ông vì tôi buộc phải dùng những từ trong ngoặc kép với ông)
- ở đây chúng ta có thể được bình luận, trao đổi 1 vấn đề gì đó 1 cách thoải mái với điều kiện là chủ blog này cho phép, và với 1 tâm thế vô tư, đàng hoàng chứ không tùy tiện thóa mạ như ông, nên cách tốt nhất là ông "lặn đi cho nước nó trong".

nhatrang nói...

mình thấy nhà a Hùng k bao giờ nói bậy mà sao bạn vô nhà người ta lại nói bậy vậy? Nếu bạn k vô nữa mình thấy cũng tốt thôi, mình nói ngiêm túc. Chúc bạn khỏe (gửi Nặc Danh)

nhatrang nói...

Mình buồn vì thấy nhà a Hùng nuôi chó mà k cắn bậy, nhưng thấy chó ở đâu đến nhà anh Hùng cắn bậy làm gia chủ áy náy Nặc Danh ạ

Tuấn trắng nói...

Cùng hội cùng thuyền mà bóc mẽ thì chỉ có từ...chết đến bị thương, hehe...
Bạn đồng môn của VCH không biết ai là người thành đạt nhất, nhưng thiết nghĩ người được công chúng (bạn đọc) biết đến nhiều nhất có lẽ là VCH, và cũng không ít fan hâm mộ?.
Vậy thì bóc mẽ nữa cũng sợ đếch gì, phỏng ạ.

Hà Phương nói...

THực ra thì Phạm Dũng viết lách cũng ra cái gì đâu. Đây cũng là cách để Dũng nổi tiếng...

Cu Tí nói...

Không ai biết Phạm Dũng là ai cả, kể cả thời sinh viên, nhưng qua bài này thì biết?

Nặc danh nói...

Phạm dũng là thằng ăn trộm kia ở trường ta đấy nhớ ko? đã bị giáo vụ gọi lên mấy lần....

yamaha nói...

Bác Hùng đọc khẩu khí và trông hình dong thì có vẻ là một người hiền, song bạn bè bác chắc toàn... thứ dữ ? Người ta thổi kèn đồng cho bác sướng, nhưng coi chừng thực chất họ đang thổi cho chính mình, vì vậy, nếu bác lịm đi vì tiếng kèn đồng, người ta có thể cũng đang lịm đi trong sung sướng đấy. Đất trời mênh mông, mỗi người mỗi vẻ, hơi đâu so sánh hơn thua làm chi thêm mệt. Mệt ai chưa biết, bản thân người muốn so sánh đã bị cái khổ sân si làm mệt trước. Hic...

PHẠM DŨNG nói...

Hùng gọi điện bảo: “Có đứa nó bảo mày ăn trộm đấy vào đọc còm đi!”
Chắc nó nhầm mình với thằng T ở lớp mình, ăn cắp một bát gạo mà phải bị đuổi học. Khổ, nước mình chúng nó ăn cắp cả tỷ tấn gạo mà chẳng sao.

Văn Công Hùng nói...

@Nặc danh 07:32
Phạm Dũng không như bạn nói đâu ạ, chưa bao giờ được làm và làm được cái việc hoành tráng là... ăn trộm. Tôi đã điện cho Phạm Dũng và Phạm Dũng đồng ý để cái còm này cho vui. Cũng không nên gán cho đồng đội những việc sang trọng mà đồng đội chưa làm được, hihi, cám ơn bạn.

Unknown nói...

Các bác biết rồi đó : Các nhà văn , nhà thơ cùng trang lứa có bao giờ phục nhau đâu, chỉ có văn mình thơ mình là hay nhất thôi . Còn thì hay chọc ngang , ngoáy dọc . Đó là chuyên thường tình nên mình nên bình tĩnh trước các lời chói tai khó nghe.Tôi thấy Bác nào cứ cần mẫn làm việc như con kiến tha lâu đầy tổ là được nhiều người yêu thích và biết đến . Bác VCH tôi cho là một con kiến "cần mẫn" và kiến lành .... Tôi đồng ý với Phạm Dũng , Văn thơ VCH như cốc nước mía lau khi ta đi đường xa đang khát nước . Nó có vi ngọt mát và làm đã cơn khát ...Blog VCH là một trong những blog tôi ưa thích . Nhưng Thực tình thơ thì tôi chỉ xem lướt qua ...

Daniel nói...

Tui thấy những bài VCH viết về bè bạn , cũng như bè bạn viết về VCH đều tràn đầy tình bạn chân thành giữa các
bạn văn thơ , có gì phức tạp và " tình hình " đâu nhỉ.
Hay tại tui là dân ngoại đạo lên ko thấy hết ?

PHẠM DŨNG nói...

Đọc mấy cái còm của blog Hùng thấy… “cảm xúc” quá. Có bạn lo mình dựa hơi Hùng kiếm sự nổi tiếng. Có bạn chửi mình ăn cắp. Cũng có bạn thấy sự chân tình bạn bè.
Viết còm, dù chỉ thoáng qua, cũng đã để nhân cách, tài năng của mình ở đấy.
Hồi xưa thấy mấy “xếp” mình như Giang Nam, Cao Duy Thảo, Nguyễn Gia Nùng phán mà kinh. Giờ bạn mình làm xếp không biết có dẫm chân mấy người xưa không? Cũng tùy người ha? Bây giờ thế giới mở rồi, không đăng chỗ này người ta đăng chỗ khác… Hoặc tử mở faicebook mà thể hiện mình… Chẳng có cái “dù” nào có thể che cho mình mưa, nắng và sự đào thải khắc nghiệt của năm tháng…

Hà tĩnh nói...

Tốt nhất Phạm Dũng nên im hơi đi. càng lên tiếng thanh nga càng lòi mấy cái chuyện thời quá khứ chả hay ho gì cả. tớ biết cậu tỏng tòng tong thời ở trường và sau khi rời ghế giảng đường của cậu và...nữa rồi còn gì.

123 nói...

Cái này cái kia chẳng qua...hệ quả của một thời...xã hội lạc hậu và cá tính mình nó mạnh đó mà anh Phạm Dũng! Kệ bọn họ anh ạ! Anh cứ viết cho tợn vào, láu cá nữa vào, Phạm Dũng nữa vào...ắt sẽ có ngày họ phải trắng mắt ra mà kinh! Việc gì anh phải thanh minh thanh nga về ý kiến cho anh dựa hơi Văn Công Công!
123 tin anh còn vút ngựa phi nhanh hơn nữa...!

123 nói...

Văn Công, là cái chi mà phải dựa.

Daniel nói...

He he...tiên sư cụ 123 , cụ nói chí phải.
Dũng viết hài hước mà chân tình , có duyên . Những bài của Dũng làm đẹp và sinh động thêm blog VCH . Còn ko thì hắn thiếu gì chỗ để đăng mà phải dựa với chả dẫm vàoVCH.
Chuyện trộm gạo như ông bạn của Dũng thì thú thiệt với các bác , tui cũng đã từng . Ở đâu ko biết , chứ hồi 80 mấy thằng lính C tôi thằng nào cũng biết đào trộm sắn , vặt lá khoai , danh giá hơn là vồ được gà đi lạc ...Nghĩ lại thì khi ấy ko ăn vụng thì có lẽ ngỏm vì ốm đói trước khi ngỏm vì đạn Tàu khựa.
Trong các bộ luật hình sự , tui ko thấy điều khoản nào khép tội người ăn vụng vì đói .

nhatrang nói...

Lâu lâu trên mạng internet người ta lại xầm xì chuyện con anh Sáu, cháu anh Năm được luân chuyển về nhận một trọng trách ở một địa phương nào đó theo kiểu đưa lên. Thật ra đó là chuyện bình thường trong công tác tổ chức cán bộ, khi đó cái gọi là cơ cấu là nước cờ chuẩn bị nhân sự cần thiết cho các thành phần 4C (con các cụ cả) vươn lên để đảm nhận các trọng trách kế cận để bảo vệ sự nghiệp của cha ông họ.

234 nói...

Hùng ơi! Chú, đọc Báo lao động chưa? có bài "Phương tây-giấc mơ hời hợt", mấy ngày ni báo chí phương tây la inh ỏi kìa.

PHẠM DŨNG nói...

PHẠM DŨNG
Nhiều người không tranh luận vào bài viết mà cứ lôi chuyện đời tư người viết ra để “dìm hàng”. Thí dụ có người bảo đa nguyên là đúng thì không tranh luận đa nguyên đúng hay sai lại bảo cái thằng ấy nó… chơi gái. Còn bạn viết bài đấu tranh cho tự do thì ẩn danh chúng ta cũng nên thông cảm, chứ tranh luận vui vẻ trên blog thì có gì đâu mà cũng phải nặc danh hả trời!
Mình viết về Hùng như thế, Hùng vẫn đăng, Hùng, theo mình, là người có bản lĩnh, đáng trọng.
Nhân thể cảm ơn bạn nào đó khen mình. Mình cũng rất… người, thích khen.
“Con người mê sắc lợi danh
Ta cũng thế ta mới thành như ta.”
Hi Hi!

DÂN nói...

Tôi thi thoảng vào Blog VCH , Tôi thấy bài viết về VCH cũng đúng tới 80% . Rất mong VCH máu lửa hơn nữa , đứng nên tuyến đầu , sánh bước với QUÊ CHOA .
Nhưng nếu không được thì cũng không sao , thi thoảng tôi vẫn vào nhà Anh . Vì cuộc sống cần nhiều sắc màu . Cám ơn VCH !

An nói...

Tôi ở xứ người gần 30 chục năm, cỡ tuổi ông Hùng (gần 6 chục, tôi đoán vậy,) không quen gì ông Văn Công Hùng, nhưng thỉnh thoảng cố tình đi lạc vào đọc blog của ông thì nhận ra (dĩ nhiên theo cảm quan cá nhân của tôi) ông Hùng là một người hiểu biết, hiền lành, văn thơ hay, nhất là khi viết về Cao Nguyên. Chúc ông khỏe mạnh (bớt rượu thì mới khỏe được ông văn thơ à !) có nhiều văn thơ hay hơn nữa để đọc, còn chuyện chính chị chính em thì cũng chẳng nên nói nhiều làm gì, lại khiến bị ghét.