Đến chiều thấy có tờ báo đăng bài "chuồng" học, chụp mấy cái phòng học mà nếu ai dám gọi đấy là phòng thì một là có vấn đề về IQ, hai là phải sửa lại từ điển. Tờ báo này gọi là chuồng, mình nghĩ còn lâu mới được gọi là chuồng, ấy là nói mấy cái chuồng bò chuồng lợn chuồng trâu ở nông thôn, chứ mấy cái gần gần chuồng như cái lồng chim của người thành phố thì nó ngạo nghễ chấp cái chuồng học kia hàng vạn lần. Mà cái nơi có chuồng học ấy cũng gần chỗ TBT thăm thôi. Sao giờ lại có cái loại cán bộ dại thế nhỉ, hà cớ gì không đưa "cụ" vào chỗ chuồng ấy cho cụ biết cụ tỉ để... gió bớt thổi đi.
Chưa hết, đang kỳ nhập học, rất nhiều mảnh đời thương tâm của các cháu học sinh hiện ra. Xin nói ngay, học sinh là loại đã đỡ khổ rồi đấy, còn được đi học, chứ còn nhiều thân phận đau khổ hơn nhiều đang lẩn quất quanh ta.
Ấy là cậu tân sinh viên quân sự với 30 nghìn và cái xe đạp mượn đạp 300 cây số đi thi, và may là cậu được quý nhân phù trợ, đến mấy quý nhân, từ anh cảnh sát ở Thường Tín cho đến bộ trưởng quốc phòng để giờ cậu được là tân sinh viên học viện quân sự tăng thiết giáp. Tin chắc cậu sẽ là một sĩ quan tốt, sẽ không đi... hỗ trợ cưỡng chế như huyện đội Tiên Lãng đã làm.
2 hình trên mượn trên mạng, báo Dân Trí |
Ấy là một cô bé phải bán mái tóc của mình lấy 500 ngàn để nộp học phí nhập học lớp 10, mà còn trích lại 25 ngàn để mẹ mua gạo cho mấy ngày. Ai thế nào không biết, tôi đã khóc khi đọc cái tin này. Con mình dỗ như dỗ gì để nó ăn thêm cho một miếng, đằng này bán tóc nộp học và đưa tiền cho mẹ mua gạo???
Ấy là một cậu bé ở ngay Hà Nội đậu thủ khoa trường Đh Dược. Vấn đề là cậu nghèo đến mức đi cái xe đạp từ thời... ông để lại. Nó chằng đụp mọi nhẽ, đến nỗi ông bí thư thành ủy Hà Nội phải tặng em một cái xe đạp.
Là nói học sinh, sinh viên, "tầng lớp trên" của xã hội. Và cũng mới chỉ mấy trường hợp gần đây, chứ còn bao nhiêu người lặng lẽ khuất lấp đang vật lộn với miếng ăn hàng ngày, những miếng ăn khổ nhục đau đớn nhưng cũng là hạnh phúc của họ.
Trong khi ấy, các bác toàn nói chuyện tái cơ cấu, chuyện nghìn tỉ vạn tỉ, xây những tượng đài hàng mấy trăm tỉ... mà rồi nó cứ rơi tõm vào đâu...
Hồi đi học CCCT nhé, mình có thắc mắc với GS là thưa thầy, đã kinh tế thị trường thì làm sao còn định hướng được ạ, nó chỉ có thị trường định hướng nó được thôi. Thầy bảo thì thế nên anh mới phải đi học. Bảo vâng đi học nên em hỏi thầy. Thầy bảo thì tôi cũng vẫn còn... đang học đây...
Định hướng gì thì định hướng, dân phải không được khổ cái đã, thưa các bác. Nhà cháu nói thế có gì sai không ạ?
15 nhận xét:
Đồng chí Hùng yên tâm, sắp tới đây nhà nước ta sẽ bỏ ra hơn 11.000 tỉ đồng xây dựng 1 khu bảo tàng mới toanh. Xây xong, đồng bào vào ngửi mùi hoành tráng là hết khổ ngay ấy mà ! Người ta cần phải tập sống bằng tinh thần, tư tưởng, ai lại cứ chăm chắm sống bằng vật chất cơ chứ ? Hehe...
"Ai cũng khóc chỉ một người không khóc".Những bài viết như thế nầy cần thiết biết bao.
Hay qúa bác Hùng ơi.
Tôi có nghe lỏm về nền KTTT định hướng XHCN , 1 sáng tác đậm đà bản chất dân tộc của Đảng CSViệt Nam.Thực ra thì sự kiểm soát của nhà nước với nền kinh tế là cần thiết. Cuộc khủng hoảng kinh tế hiện tại cũng bắt đầu từ chuyện Mỹ không kiểm soát nổi hoạt động tài chính và các sản phẩm thứ cấp của các ngân hàng. Người ta còn gọi đây là mặt trái của kinh tế thị trường mà các nhà nước tư bản đang gắng sức lấy lại sự kiểm soát.
Cái tùm lum của kinh tế Việt Nam có lẽ là tại sở hữu ,cách quản lý và phân phối của nền kinh tế.
Ở quê ta có hình thức sở hữu rất mơ hồ là sở hữu toàn dân ( như đất đai). Gọi là sở hữu mà chẳng là của ai ,hoặc của ai cũng được.
Quản lý kinh tế thì do nhà nước pháp quyền XHCN làm. Thực ra khó có thể gọi nhà nước XHCN là nhà nước pháp quyền được, khi nó chịu sự lãnh đạo và kiểm soát duy nhất của Bộ chính trị. Một khi nhà nước có quyền lực độc quyền thì tham nhũng cũng độc quyền ( cái này tui nghe lỏm nhe , ko phải tự nghĩ ra đâu). Nhà nước phải hoá giải được quyền lợi của các nhóm lợi ích với quyền lợi chung của toàn xã hội , nhưng ở quê ta thì hình như nhà nước đang là đại lý của vài nhóm lợi ích.
Tóm lại , ở Việt Nam chính trị đã không theo kịp sự phát triển của kinh tế.
Tôi thấy trên TV; đảng và CPta vẫn xin CPcác nước công nhận nước ta là nước có nền KTTT (chứ ko phải KTTT có ĐHXHCN)còn cái gọi là KTTT có ĐHXHCN chỉ là cái để nói riêng (bí mật) với đồng bào thôi. (Chắc là để lừa bọn tư bản đang giãy mãi mà ko chết, lấy tiền của TB để XD CNXH như trước đây lấy súng địch giết đich vậy. Sáng suốt như vậy đấy). Tuy vậy làm CM là phải kiên trì vì ta đang đi những bước đi ban đầu của giai đoạn đầu của thời kỳ quá độ tiến lên CNXH nên phải khổ thêm vài đời để sung sướng muôn đòi.
Anh VCH đi nhiều mà giờ mới biết những chuyện này thì té ra cũng toàn đi những nơi do cán bộ địa phương dẫn thôi? Nhưng cũng rất biết ơn anh, vì nói muộn còn hơn không nói, còn hơn những người biết mà vẫn làm...lơ! Anh hì?
Trong mấy cái chuồng kia có đv không? Chắc không. Vậy TBT vào thăm làm gì.
Định hướng xhcn về kinh tế:
"Phi tham (nhũng) bất phú"
Sao giờ lại có cái loại cán bộ dại thế nhỉ, hà cớ gì không đưa "cụ" vào chỗ chuồng ấy cho cụ biết cụ tỉ để... gió bớt thổi đi.
Cán bộ bán cái Dại ấy để mua chức mua quyền đấy, nhà báo ạ. Nhà báo không thấy các vị "Vua"trong bộ CT chia nhau đi dự ngày khai giảng được các cháu học sinh đứng thành 2 hàng dài cầm cờ quạt phơi giữa nắng để đón hơn cả Thảo Dân đón Vua thời phong kiến sao?
Tôi thấy quá buồn và chua chát cho dân tộc Việt, nhất là thế hệ trẻ. Thực tiễn khách quan sinh động như vầy mà BCT Đảng CS Việt Nam không biết ư???
Ai có khả năng "dí" bài báo này vào mắt các vị đó???
Các vị đó sẽ nghĩ gì, nói gì và làm gì khi đọc bài báo này???
Rua do , rua do ...
Định hướng là cái bánh vẽ ở thời tương lai, dù có định hướng lên thiên đường XHCN hay địa ngục TBCN thì Bờm vẫn đang ở trần gian,ở thời hiện tai. Bờm vẫn phải mưu cầu cơm no áo ấm,mưu cầu hạnh phúc , mưu cầu tậu trâu và cưới con gái phú ông, Bờm vẫn phải lo sao cho con cái của Bờm ( cháu ngoai của phú ông)được học hành , và học bằng tiếng Việt chứ ko phải tiếng tàu.
Óeu mẹ , định hướng eóđ gì mà 96 công ty thuộc 13 tập đòan quả đấm thép do anh 3D nắm giữ ,chiếm 75% tài sản quốc gia mà chỉ tạo ra 40% GDP.
Éo mẹ, có ở thiên đường hay địa ngục thì cũng bị bỏ vạc dầu nếu làm mất 7 tỉ mỹ kim chắt bóp từ mồ hôi nước mắt dân đen (Vinashin+Vinales ).Chỉ có ở trần gian mới dám phủi tay tỉnh bơ : xin lỗi chút nhe , tui làm đúng ,sai là tại bọn đàn em .
Thôi cũng đừng dẫn các ông ấy đến những nơi ấy làm gì, cùng lắm thì cho thùng mì gói xong lại bắt dân tập hợp, đứng nắng nghe hỏi "trồng cây gì, nuôi con gì?" thôi, có được gì đâu.
Vịnh vườn bách thú
San sát chen nhau một dãy chuồng
Cái thì nuôi thú, cái nuôi muông
Khề khà vua cọp no nằm nghỉ
Hớt hải dân hươu đói chạy cuồng
Lũ khỉ được ăn bày lắm chuyện
Đàn chim có miếng hót ra tuồng
Thương cho lũ gấu kia khờ khạo
Hì hụp tranh nhau vũng nước xuông
Chán cho các bác quá,trên đất nước này có đến cả triệu cái chuồng học như thế chứ có phải chỉ một hai cái đâu mà bẩu vua mục sở thị...hỉ hỉ...Chúng nó ngu nhưng Chu Du giỏi.
Được sống ở "thiên đường" mà các bác cò đòi hỏi nhiều quá.
Đăng nhận xét