đêm biên giới
nồng nàn cơn rượu núi
          mắt lên men
loang loáng ánh rừng
          tim run rẩy
nhịp mềm như tay vẫy
          phía xa nào
em có ngóng trăng lên
          đêm biên giới
anh ngồi nghe suối quẫy
          gió nôn nao
đánh thức giấc mơ ngày
          bước một bước
bên kia là đất khác
          ngọn cỏ
thiêng liêng nhoi nhói đẫm sương chờ
          đêm biên giới
giăng tiếng cười chật núi
          chân trần mơn
man quấn quýt cỏ xanh
          vòng xoang
khép một trái tim bừng mở
          mắt chớp vào
nhau ta chết nhau rồi
          đêm biên giới
thấy mình như kẻ khác
          Tổ quốc vọng
về thảng thốt tiếng chim kêu
          những khẩu
súng đứng yên bình trên giá
          sức trai tràn
trề một dáng cựa mình khuya
          đêm biên giới
anh nhớ về em đấy
          căn phòng
khuya cơn mưa nhỏ chợt về
          một tin nhắn
chập chờn loang ngược chốt
          lính biên
phòng tựa núi hướng về sông...
 
 
6 nhận xét:
Vẫn biết khen thơ bác chẳng khác nào khen phò mã tốt áo! Dưng mà không khen không được. Hay!!!!
Phía xa nào em có ngóng tăng lên,nghe quen quen.
nói chung nà nung ninh huyền ảo
Phía xa nào em có ngóng trăng lên,nghe quen quen.
Yên bình và thơ mộng thế này chắc là biên giới Cam-pu- chia anh Hùng đi hồi rồi , với cá suối , tắm sông ,lại có dancing và mấy em lính gái xinh xinh...Đoán mò hoàn cảnh anh làm thơ , ko hiểu có trật ko ?
Chắc bác Hùng du lịch ở biên giới Việt Lào mới mơ mộng được thế này. Đọc bài thơ này thì tưởng bên đây bên giới là nhà, bên kia biên giới cũng là quê hương.
Đăng nhận xét