Sau khi mình post bài "Tớ đóng thuế" có một số bạn bè nhắn tin hoặc điện thoại bảo ông nói quá, ngành thuế VN nó khoa học nhất nước, nhân văn nhất... thế giới. Mình hì hì cười.
Sáng nay Phạm Đương gọi cho mình, y hổn hển kể mới in 1 chùm 7 bài thơ ở tờ "Nghệ thuật mới", nhuận bút 200.000đ/ bài (hì, ít hơn ở báo Thanh Niên mà Đương làm,TN 500.000đ lận, nhưng được cái ở đây đi 1 cụm luôn), nhưng khi lĩnh thì còn có 1640.000đ. Y cứ trớ mắt lên dù đã nhiều năm đóng thuế, vì chưa bao giờ phải đóng thuế... thơ. Đến khi nghe tôi giải thích đấy là thuế thơ đấy em ạ, ngu vừa thôi, nó lẩm bẩm trong đt: chó cắn áo rách... rồi cúp.
Nhưng chưa bi tráng bằng nhà thơ Phùng Hy ở Tuy Hòa, ông kể lại đoạn trường đóng thuế của mình thì thấy cu Phạm Đương còn sướng chán, mới chỉ được trừ chứ chưa được... hành.
Hỡi các bạn nhắn tin và điện thoại cho tôi, bằng chứng đây:
ĐOẠN TRƯỜNG HOÀN THUẾ THU NHẬP CÁ NHÂN
PHÙNG HI
1.
Tôi tới cục thuế xin hồ sơ quyết toán TTNCN. Nhân viên “phòng một cửa”
đưa tôi tập hồ sơ, dặn: “Anh về điền tổng thu nhập, tên người giảm trừ
gia cảnh, số thuế đã nộp”. Tôi tiếp nhận thông tin, ra về.
2.
Hôm sau tôi đem hồ sơ đã điền xong tới. Nhân viên phòng một cửa xem qua
bảo: “Thiếu rồi anh ơi, anh phải có giấy xác nhận hệ số lương, số tiền
đóng bảo hiểm”. Nhận thông tin, tôi ra về.
3.
Tôi mang hồ sơ đến, kèm giấy chứng nhận lương. Nhân viên đóng dấu, vô số
liệu máy tính và in ra cái giấy hẹn cách 20 ngày sau đến nhận kết quả.
4.
Hai hôm sau tôi nhận điện thoại từ cục thuế, bảo xuống bổ túc hồ sơ.
Tôi đến và leo lên tầng ba vô phòng kê khai – kế toán thuế. Phòng nhiều
người làm việc, tôi tự nêu tên mình và gặp cô nhân viên phụ trách hồ sơ
hoàn thuế. Cô nói: “Anh thiếu phô tô chứng minh nhân dân, bản sao giấy
khai sinh của hai đứa con giảm trừ gia cảnh (GTGC), giấy chứng nhận thu
nhập theo mẫu chứ đâu có viết tay được”. Tôi ra về.
5. Hôm sau tôi mang đầy đủ các loại giấy tờ cô nhân viên dặn, nộp, rồi ra về.
6.
Tôi lại nhận điện thoại từ cục thuế. Cô nhân viên nói: “ Không được rồi
anh ơi, con gái lớn của anh quá 18 tuổi, hết diện giảm trừ gia cảnh”.
“Con tôi nó đang đi học mà”. “Vậy phải có giấy chứng nhận nó đi học anh
à”. “Nó học tận Sài Gòn giờ biết làm sao, thôi gạt tên nó ra, còn tên
thằng em nó cũng được”. “Nhưng anh phải tới viết lại giấy GTGC chớ”. Tôi
lại phải đến cục thuế.
7. Tôi tiếp tục nhận
điện thoại từ cục thuế. Cô nhân viên nói: “Hóa đơn nộp thuế của anh có
mấy tờ không ghi tên anh”. “À, họ ghi bút danh tôi ấy mà”. “Vậy đâu có
được”. “Tôi chứng minh bút danh đó là của tôi thì được chứ gì”. Tôi đến
cục thuế đưa giấy xác nhận bút danh, kèm thẻ hội viên hội văn học tỉnh
có ghi tên thật lẫn bút danh.
8. Năm ngày sau
tôi nhận lá thư của cục thuế đề nghị đến sửa hồ sơ. Lần này là một nam
nhân viên phụ trách hồ sơ hoàn thuế của tôi. Cậu ta nói: “Đầu năm 2011
anh đâu có đăng ký GTGC cho con đâu mà giờ ghi tên nó vô?”. Tôi nói:
“Lương tôi chưa đủ cho mình tôi (tối đa 48 triệu/năm/người), tôi làm
GTGC chi”. “Vậy anh phải làm lại hồ sơ, tính lại hết các số liệu cho
riêng anh thôi. Mà như thế này thì có thể anh phải đóng thêm thuế đấy”.
Tôi nghe giựt mình, trời đất ơi chết tôi rồi. Cậu nhân viên lấy máy tính
tính một hồi bảo: “Anh chỉ còn nhận khoản 300 ngàn thôi”. Tôi gãi đầu ý
nói hoàn thuế khó khăn mà tiền nhận lại quá ít. Cậu ta hỏi: “Sao, tiếp
tục làm hay là bỏ?”. Tôi không bỏ cuộc. Cậu ta hướng dẫn tính lại toàn
bộ các số liệu, nào cộng trừ nhân chia, nào phần trăm loạn lên. Tôi nói:
“Tôi ngồi đây ghi rồi nộp luôn”. Cậu bảo: “Anh cầm về nhà ghi đi”. Tôi
cầm bảng kê khai về nhà.
9. Hôm sau tôi mang
tới. Cậu nhân viên đi làm trễ, tôi để bảng kê khai lên bàn, nhắn người
ngồi bên cạnh gởi lại cho cậu ta, rồi ra về.
10.
Tôi vừa về đến nhà nghe gọi điện: “Anh ơi, anh phải mang xuống chỗ một
cửa lấy lại con dấu chớ”. Tôi năn nỉ: “Tôi về đến nhà rồi, có gì anh
giúp tôi đem xuống chỗ một cửa”. “Không được, anh phải đến chớ, chuyện
của anh mà”. Tôi tới lấy hồ sơ đi đóng dấu.
11.
Hai mươi ngày sau, tôi cầm giấy hẹn đến cục thuế. Nhân viên phòng một
cửa loay hoay tìm kết quả đến hẹn của tôi, nói: “Nó (cậu nhân viên phòng
kê khai – kế toán thuế) xin nghỉ phép một tuần anh à. Anh thông cảm
tuần sau đến anh nhá”.
12. Tuần sau tôi đến cục.
Tôi chạy từ tầng 1 lên tầng 3 mấy vòng, hóa ra bảng kê TTNCN đã bị mất.
Cậu ta hỏi: “Anh còn giữ bản lưu không?”. “Không”. “Giờ phải làm lại
thôi”. Cậu nhân viên lại bàn làm việc của mình ngồi. Tôi quá nản lòng,
định bỏ cuộc. Tôi rút máy hình ra chụp cậu ta, hù đại: “Xin anh tấm
hình, viết thử bài báo chứ các anh chị hành tôi quá”. Như cơn gió đột
ngột xoay chiều, tay trưởng phòng đứng dậy lại chỗ tôi vỗ nhẹ vai:
“Thôi, anh em với nhau mà” rồi ra lệnh cho cậu nhân viên: “Này cậu lấy
bảng kê mới, ghi dùm cho ảnh luôn đi”. Trưởng phòng quay sang tôi: “
Tụi tôi theo đúng thủ tục thôi. Nếu không sai sót thì nhận tiền liền ấy
mà”. Cậu nhân viên ghi xong, tôi chỉ có ký, cậu tự đem đi đóng dấu, bảo
tôi: “Anh ngồi đây, nửa tiếng nữa tôi làm xong giấy hoàn thuế, anh lên
kho bạc nhận tiền ngay”.
Trong khi đợi, tôi nhẩm tính mình đã
đến cục thuế những 12 lần, mỗi lần cả đi lẫn về 30 cây số. Ngó lên vách,
thấy câu khẩu hiệu đỏ chót: “Chung tay cải cách thủ tục hành chính”,
bên cạnh là biểu tượng năm bàn tay đan thành hình ngôi sao năm cánh.
Đành rằng tôi chưa quen chuyện hoàn thuế, nhưng phần nhiều do lỗi nhân
viên cục thuế. Họ không nói rõ thủ tục hoàn thuế luôn một lần mà cứ
thiếu đến đâu họ kêu mình đến đó. Cảm giác họ lấy việc hành dân làm lạc
thú.
Y hẹn, nửa tiếng sau tôi nhận được giấy hoàn thuế! Nhận tờ giấy mà suýt rơi nước mắt.
---------
Từ Lethieunhon.com
15 nhận xét:
Thật, riêng mấy ông nhà thơ là thuế phải thật nặng hehe
Đố các fan của nhà thơ phố núi: Một bài thơ được 200 ngàn, hỏi: 7 bài là bao nhiêu? Có phải 1.400.000đ không?, hỏi tiếp: trừ 10% của một triệu tư, hỏi nữa: Còn bi nhiêu? Văn Công Hùng trả lời trên entry của mình: Còn 1.640.000đ. Vậy là ngành thuế đã thêm vô 240.000đ chứ có lấy đồng nào đâu ạ? Oan cho NÔ-TÀI-THUẾ quá, thua anh!
Đúng là hết chổ nói, tội nghiệp các bác nhà thơ. Khi thu thì bị chặn đầu chặn đuôi, còn khi đi nhận lại tiền của chính mình thì lại phải... xin.
Haha, các quan "hành là chính" nói chung và đặc biệt là các quan thuế nói riêng mắc bệnh đái dắt kinh niên mà các bác bi giờ mới biết à? Mỗi lần "xón" ra một ít. Phần mềm hỗ trợ kê khai thuế mới kinh chứ. Hàng bao nhiêu doanh nghiệp phụ thuộc vào nó mà chỉ qua mấy ngày lại có một "vơ zừn" mới xuất hiện, thằng doanh nghiệp nào không biết thì khi mang lên nộp chỉ có nước mà "vui vẻ mang về", nhá!
@ Phạm Đương và các bạn:
---------
ha ha tớ nhầm, nói tóm lại là trừ 10% nó còn bao nhiêu nhỉ, huhu...
Đại loại là Phạm Đương bị trừ 10% thuế thơ, các bạn tính hộ xem nó còn bao nhiêu?
Thế mà trước giờ mình cứ nghĩ các nhà thơ phải chi tiền để đăng thơ lên báo chứ
PĐ có nhuận tơ hả ? Khao nhé, vì nhuận này uống bia chắc "ngon" dữ lắm. He he !
PĐ có nhuận tơ hả ? Khao nhé, vì nhuận này uống bia chắc "ngon" dữ lắm. He he !
Đọc bài của anh Phùng Hi thì thấy anh Hi nên tự trách bản thân trước tiên. Nhà nước đã ban hành rất nhiều văn bản về thuế TNCN, anh Hi chắc không đọc nên mới lớ ngớ như vậy.
Mình là người có học, hay chữ (nhà văn mà) mà còn không chịu đọc thì còn kêu ca nỗi gì.
Đồng ý là cơ quan thuế cần cải tiến hơn nữa, nhưng trong 12 mục mà anh Hi liệt kê thì tôi thấy lỗi của anh Hi tới 6 mục.
Bản thân tôi đã làm thủ tục hoàn thuế và được cơ quan thuế hoàn trong vòng 20 ngày. Cơ quan thuế có yêu cầu tôi bổ sung hồ sơ 2 lần và tôi vui vẻ đáp ứng yêu cầu đó. Cần phải thông cảm và hợp tác với cơ quan thuế, vì họ phải kiểm tra hồ sơ để đảm bảo hoàn thuế đúng quy định.
Cần nói thêm là tôi không bênh cơ quan thuế. Bản thân tôi rất không hài lòng với cơ quan thuế ở nhiều mặt, nhưng riêng thủ tục hoàn thuế TNCN thì tôi thấy có sự tiến bộ rõ rệt. Điều còn phàn nàn là phần mềm HTKK còn nhiều lỗi thôi.
Nghe nói nhà toán học có thể làm thơ, còn nhà thơ chưa chắc làm được toán , xem bác VCH tính thuế thì thấy rõ bác là nhà thơ kể cả khi làm toán...hi hi.
Lại nghe nói ông Thăng thượng thư dù là dân kế toán cũng từng làm thơ và viết nhạc , thảo nào mấy cái dự định thuế giao thông của ổng cũng đầy chất thơ...thẩn và đầy ngẫu hứng sáng tác .
Đọc bài này sao thấy buồn quá, hành dân kiểu như vầy thì khó mà chịu đựng được.
Em thấy hoàn toàn lỗi này của bác Hùng. Sống ở thời đại này mà không hiểu rõ cơ chế thì gặp khó khăn là đúng rồi. Cơ chế mà các cơ quan "hành dân là chính" đang áp dụng là "thôi anh/em giúp tôi, có gì tôi bồi dưỡng một ít để uống nước"... Bảo đảm là tất cả thủ tục gì cũng rất nhanh gọn, có khi xong mình còn nhận được lời cảm ơn của các "công bộc của dân" nữa đó.
Em thấy hoàn toàn lỗi này của bác Hùng. Sống ở thời đại này mà không hiểu rõ cơ chế thì gặp khó khăn là đúng rồi. Cơ chế mà các cơ quan "hành dân là chính" đang áp dụng là "thôi anh/em giúp tôi, có gì tôi bồi dưỡng một ít để uống nước"... Bảo đảm là tất cả thủ tục gì cũng rất nhanh gọn, có khi xong mình còn nhận được lời cảm ơn của các "công bộc của dân" nữa đó.
Có gì lạ đâu mà lói cho mất thời gian vàng ngọc. Ở chỗ tớ đóng thuế tất cả các loại tiền gọi là thu nhập cá nhân như tiền thanh toán vé tàu xe và công tác phí đi công tác,tiền cho các cháu thiếu nhi 1/6, tiền bồi dưỡng học nghị quyết vào ngày chủ nhật, tiền thăm hỏi ốm đau...cứ có chữ kí nhận tiền là cuối năm tính gộp vào thu tất (nộp 10%).Hi, hi...Tớ vừa phải nộp 1 cục, đau lắm mà bít kêu ai chừ!!!
Luật quản lý thuế( hiện hành ) quy định người nộp thuế có chức năng quản lý thuế, vậy thì Bác Văn Công Hùng hay các Bác Nhà Thơ, Văn nào khác khi có thu hhập đến mức nộp thuế thu nhập cá nhân đều phải nộp thuếNếu chưa đến mức phải nộp thuế theo luật định thì được hoàn thuế TNCN đối với các khoản đã tạm nộp ( của cơ quan chi trả thu nhập ) còn thủ thủ tục hoàn thế ( TNCN ) cũng đơn giản mà. Các Bác cứ làm cho phức tạp thêm, tội cho ngành thuế.
Đăng nhận xét