Cứa vào nỗi đau, bồng lên thiên đường, hình hài trăng non, vồng phận người...
Đường đi của vết thương chữ cập bến người. Chữ là người. Giống như văn là nhân
vậy.
Cái nghiệp chữ nhọc nhằn làm vậy mà nhiều kẻ vẫn chọn để khoác vào. Mặc dù chơi
với nó dễ đứt tay, rỉ máu, rạch ra nỗi đau, bật khóc bật cười và nhặt về hạnh
phúc trong miên man nụ cười.
Hành trình ấy khép kín như tour lữ hành của kẻ lãng tử.
Đả thương chữ nghĩa giống như lâm tặc chặt hạ rừng đầu nguồn. Mùa giông gió về,
nước từ đầu nguồn trơ trụi ào ào xuống đồng bằng. Thế là lụt, mênh mông lụt. Khi
ấy lại giở sử cũ đã chép rằng... Và người chịu trách nhiệm là chàng Thủy Tinh si
tình. Bởi những cơn ghen kinh hoàng. Nếu chàng triển hết nước của biển Đông
thì... thật thương cho những gói mì tôm ăn liền sũng nước, trôi trong nước xiết
mà không ai nhặt chúng. Tội nghiệp!
Đả thương chữ nghĩa là đốn hạ vào mầm non đang lên xanh. Màu xanh mát mắt trong
rừng cây muôn hương sắc. Có thể cây giống ấy là thảo dược quí trị bệnh cứu
người. Có thể mầm xanh ấy giấu bên trong độc tố cực mạnh mà loài người hái nó,
chiết suất thành chất độc dược, giết người. Cây hút tình từ đất, đất nhả tình
cho cây. Thế là cây yêu đất, đất phải lòng cây. Một vòng luẩn quẩn chăng?
Vết thương chữ. Các trường thuốc chưa đào tạo chuyên ngành băng bó. Bó chữ như
bó nẹp tre vào chân vào tay khi gãy vậy. Ba bảy hai môt ngày, hai đầu xương tự
phát tiết cốt, tuỷ, nối liền vết thương. Da lên non, tấy đỏ, ngứa ngáy, bong
vảy... hành trình tự băng bó vốn có sẵn từ lâu lắm khi con người đặt hai chân
trên trái đất. Rồi họ laị lên non tìm lá, nhai chệu chạo, đắp vào vết thương lên
da.
Vết thương chữ không băng bó/ chữ lên mùi... Mùi của hung khí gây vết thương hay
mùi nhân hậu bao dung. Việc ấy cũng còn tuỳ!
VÂN ĐÌNH HÙNG
VẾT THƯƠNG CHỮ
những vết thương của chữ
cứa vào nỗi đau
câu thơ lung linh
cái đẹp hiện ra
mơ màng
chữ rỉ máu
những vết thương của chữ
bồng lên thiên đường
những giọt máu của chữ
phiêu linh đêm
rạch ra nỗi đau
nhặt về hạnh phúc
lắng vào tiếng khóc
miên man nụ cười
những vết thương của chữ
hình hài trăng non
những vết thương của chữ
vồng phận người...
vết thương không băng bó
chữ lên mùi...
Pleiku 14/5/2011
2 nhận xét:
Lời thơ thật sâu sắc và sự so sánh sự lành lặn của " chữ " với con người, sự liên tưởng giữa " vết thương " của con người có thể chữa, nhưng " vết thương " của " chữ " sẽ ra sao? Nó sẽ là mùi gì?
Cảm ơn lời bình của Vân Đình Hùng rất nhiều và lờ thơ sâu sắc của Văn Công Hùng.
Hiện nay cháu đang XD website Vân Đình, do vậy đang search trên Google để tìm kiếm thông tin và update cho website, nên vô tình biết Blog này, bài thơ này khi gõ từ khóa " Vân Đình ".
Các chú/bác có thông tin, bài viết gì liên quan đến Vân Đình, vui lòng đóng góp, chia sẻ để website của Vân Đình ngày càng hoàn thiện hơn.
website: vandinh.vn
Cảm ơn rất nhiều
Mọi thông tin, tài liệu chia sẻ, xin vui lòng gửi về mail: anuongnhom@yahoo.com
Nhóm dự án quảng bá ẩm thực Vân Đình
Đăng nhận xét