Thứ Ba, 9 tháng 1, 2024

KỸ SƯ CÔNG NGHỆ CHẾ TẠO MÁY BÌNH THƠ "CẦM NHAU MÀ ĐI

 

ĐỌC VÀ GIẢI NÉN MỘT BÀI THƠ HAY

Lời bạt:

Tôi là kỹ sư công nghệ chế tạo máy, đọc và giải nén một bài thơ hay.

(Từ chuyên môn của cơ khí gọi là giải nén. Vì bài thơ có 16 câu, mà tôi giải nén, cho bung ra đến 5 trang giấy khổ A4)

Ngẫu nhiên đọc được bài thơ trên trang fb của nhà thơ Văn Công Hùng, thấy hay hay, bèn giải nén để hiểu tường tận nội dung, tư tưởng và ý nghĩa của bài thơ. Tôi viết bài giải nén này, là bài giải cho cháu tôi tham khảo học tập (cháu tôi đang học lớp 10, tôi giao bài thơ này cho cháu làm bài tập, nhưng cháu không giải nổi), đồng thời chia sẻ cho bạn đọc và gởi tặng nhà thơ Văn Công Hùng đọc, xem có gì xin bổ khuyết.

Đây là bài thơ của nhà thơ Văn Công Hùng:

CẦM NHAU MÀ ĐI

Tây Nguyên tháng ngày nhạt nhoà mưa nắng

con sông viên đá cuội cựa mình

chiều như bão rớt

những con đường lạc nhau

 

những mùa cỏ xanh

những vùng lá chết

tôi có em những đêm một mình mất ngủ

vút nỗi buồn chênh vênh

 

tiếng người chơi vơi

ngôi nhà treo đầy gió

giọt nước khô như số phận

bước chân nào lấn bấn tìm nhau

 

Tây Nguyên một đời

một người chờ đợi

tôi gặp bụi cỏ lông chồn

vươn giữa chiều thông trắng

rơi nỗi mình chưa kịp tiếc

cầm nhau mà đi…

 

những ngọn lau xơ xác đến nghẹn lòng

núi cứ thẫm như là không phải thế

tận cùng im lặng

như tiếng gì thanh thản vọng lên...

(Văn Công Hùng)

Lời cảm nhận:

Bài thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà thơ Văn Công Hùng là một bài thơ trữ tình, thể hiện những cảm xúc, suy tư của tác giả về cuộc sống, tình yêu và sự gắn bó với Tây Nguyên.

Bài thơ mở đầu bằng một bức tranh thiên nhiên Tây Nguyên với những nét đặc trưng của vùng đất này:

"Tây Nguyên tháng ngày nhạt nhoà mưa nắng

Con sông viên đá cuội cựa mình

Chiều như bão rớt

Những con đường lạc nhau"

Khung cảnh thiên nhiên Tây Nguyên hiện lên với sự nhạt nhòa, buồn bã, quạnh quẽ. Mưa nắng thường xuyên khiến cho cảnh vật trở nên u ám, ảm đạm. Con sông như một viên đá cuội cựa mình, gợi lên sự tĩnh lặng, trầm mặc. Chiều tối như bão rớt, những con đường lạc nhau khiến cho không gian càng thêm mênh mông, vắng lặng.

Tiếp theo, tác giả bộc bạch những cảm xúc, suy tư của mình về tình yêu:

"Những mùa cỏ xanh

Những vùng lá chết

Tôi có em những đêm một mình mất ngủ

Vút nỗi buồn chênh vênh"

Những mùa cỏ xanh tươi mang đến sức sống, niềm hy vọng nhưng cũng gợi lên sự chia ly, xa cách. Những vùng lá chết héo úa tượng trưng cho những nỗi buồn, mất mát trong cuộc sống. Những đêm một mình mất ngủ, nỗi buồn của tác giả lại càng chênh vênh, bấp bênh hơn.

Tác giả cũng bày tỏ nỗi niềm về sự gắn bó với Tây Nguyên:

"Tiếng người chơi vơi

Ngôi nhà treo đầy gió

Giọt nước khô như số phận

Bước chân nào lấn bấn tìm nhau"

Tiếng người chơi vơi, ngôi nhà treo đầy gió gợi lên sự hoang vắng, cô đơn. Giọt nước khô như số phận tượng trưng cho những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Bước chân lấn bấn tìm nhau thể hiện khát khao được gắn bó, hòa nhập với mảnh đất và con người Tây Nguyên.

Khổ thơ thứ tư của bài thơ, tác giả đã tìm thấy được hạnh phúc, bình yên trong tình yêu:

"Tây Nguyên một đời

Một người chờ đợi

Tôi gặp bụi cỏ lông chồn

Vươn giữa chiều thông trắng

Rơi nỗi mình chưa kịp tiếc

Cầm nhau mà đi…"

Tây Nguyên với một đời gắn bó, một người chờ đợi chính là hình ảnh của người con gái mà tác giả yêu thương. Bụi cỏ lông chồn vươn giữa chiều thông trắng như một biểu tượng của tình yêu, sự gắn bó, hòa hợp. Nỗi buồn của tác giả đã tan biến khi được ở bên cạnh người mình yêu.

Khổ thơ thứ năm của bài thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà thơ Văn Công Hùng là một khổ thơ đặc biệt, thể hiện những cảm xúc, suy tư sâu sắc của tác giả về tình yêu và cuộc sống:

"những ngọn lau xơ xác đến nghẹn lòng

núi cứ thẫm như là không phải thế

tận cùng im lặng

như tiếng gì thanh thản vọng lên..."

Câu thơ đầu của khổ thơ là những hình ảnh thiên nhiên Tây Nguyên được khắc họa một cách chân thực, sống động. Những ngọn lau xơ xác đến nghẹn lòng gợi lên sự hoang tàn, tiêu điều, gợi lên nỗi buồn, nỗi xót xa trong lòng tác giả. Núi cứ thẫm như là không phải thế gợi lên sự huyền bí, khó hiểu, gợi lên những suy tư, chiêm nghiệm của tác giả về cuộc sống.

Một điểm nhấn trong câu thơ "tận cùng im lặng" như một nốt lặng trầm trong khổ thơ, tạo nên sự đối lập với những hình ảnh thiên nhiên trước đó. Im lặng là trạng thái tĩnh lặng đến tận cùng, không còn một chút âm thanh nào. Im lặng có thể mang đến cảm giác bình yên, nhưng cũng có thể mang đến cảm giác cô đơn, trống vắng. Trong khổ thơ này, im lặng mang đến cho người đọc cảm giác cô đơn, trống trải, gợi lên nỗi buồn, nỗi suy tư của tác giả về cuộc sống.

Câu thơ cuối của khổ thơ thứ năm "như tiếng gì thanh thản vọng lên" như một tiếng vọng từ cõi xa xôi, như một lời an ủi, động viên của người con gái mà tác giả yêu thương. Tiếng vọng này đã xua tan đi nỗi buồn, nỗi cô đơn của tác giả, mang đến cho nhà thơ niềm hy vọng, niềm tin vào cuộc sống.

Như vậy, khổ thơ thứ năm của bài thơ "Cầm nhau mà đi" thể hiện những cảm xúc, suy tư sâu sắc của tác giả về tình yêu và cuộc sống. Tình yêu đã giúp tác giả vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống, tìm thấy được hạnh phúc, bình yên.

Khổ thơ thứ năm đã thể hiện tài năng của nhà thơ Văn Công Hùng trong việc sử dụng ngôn ngữ thơ. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh thơ giản dị, chân tình nhưng giàu sức gợi tả. Ngôn ngữ thơ giàu chất suy tư, chiêm nghiệm, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc.

Bài thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà thơ Văn Công Hùng thể hiện một số tư tưởng sau:

* Tình yêu là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

* Tình yêu là sự gắn bó, hòa hợp giữa con người với con người, giữa con người với thiên nhiên.

* Tình yêu là niềm hy vọng, hạnh phúc của con người.

Bài thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà thơ Văn Công Hùng gợi lên những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và con người.

Trước hết, bài thơ cho thấy cuộc sống luôn có những khó khăn, thử thách. Khung cảnh thiên nhiên Tây Nguyên với mưa nắng thường xuyên, con sông viên đá cuội cựa mình, chiều như bão rớt, những con đường lạc nhau gợi lên sự u ám, ảm đạm, khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Những mùa cỏ xanh, những vùng lá chết, nỗi buồn chênh vênh, tiếng người chơi vơi, ngôi nhà treo đầy gió, giọt nước khô như số phận, bước chân lấn bấn tìm nhau cũng là những biểu tượng của những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

Đồng thời, bài thơ cũng cho thấy tình yêu là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Bụi cỏ lông chồn vươn giữa chiều thông trắng như một biểu tượng của tình yêu, sự gắn bó, hòa hợp. Nỗi buồn của tác giả đã tan biến khi được ở bên cạnh người mình yêu.

Bài thơ cũng cho thấy con người luôn khao khát được gắn bó, hòa nhập với thiên nhiên và cuộc sống. Bước chân lấn bấn tìm nhau thể hiện khát khao được gắn bó, hòa nhập với mảnh đất và con người Tây Nguyên.

Bài thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà thơ Văn Công Hùng còn gợi lên những suy nghĩ sâu sắc về tình yêu.

Trước hết, bài thơ cho thấy tình yêu là sự gắn bó, hòa hợp giữa con người với con người. Tây Nguyên với một đời gắn bó, một người chờ đợi chính là hình ảnh của người con gái mà tác giả yêu thương. Bụi cỏ lông chồn vươn giữa chiều thông trắng như một biểu tượng của tình yêu, sự gắn bó, hòa hợp.

Tiếp theo, bài thơ cho thấy tình yêu là niềm hy vọng, hạnh phúc của con người. Nỗi buồn của tác giả đã tan biến khi được ở bên cạnh người mình yêu.

Cuối cùng, bài thơ cho thấy tình yêu là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tình yêu đã giúp tác giả vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống, tìm thấy được hạnh phúc, bình yên.

Bài thơ cũng có giá trị nghệ thuật cao. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ thơ giản dị, phổ quát, dễ hiểu, chân tình, nhưng giàu cảm xúc. Hình ảnh thơ được sử dụng sáng tạo, giàu sức gợi tả. Bài thơ có nhịp điệu uyển chuyển, êm ái, phù hợp với nội dung biểu đạt.

Bài thơ "Cầm nhau mà đi" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã thể hiện những cảm xúc, suy tư sâu sắc của tác giả về cuộc sống, tình yêu và sự gắn bó với Tây Nguyên. Bài thơ mang đến cho người đọc nhiều suy ngẫm về tình yêu, cuộc sống và con người.

Cảm ơn nhà thơ Văn Công Hùng đã sáng tác một bài thơ thật đặc sắc cho bạn đọc thưởng thức, vô cùng thi vị.

Văn Thắng

Xin cám ơn kỹ sư Nguyễn Văn Thắng, khi bài thơ đã xuất bản thì nó của mọi người, và mỗi người có một cách đọc, một hướng cảm xúc của mình, không ai giống ai, vì thế có người nói người đọc là tác giả thứ 2 của bài thơ. Tôi tôn trọng các đọc của anh, và hết sức nể sự công phu chỉn chu của anh, cảm phục sự yêu và kỹ lưỡng của anh với thơ nói chung và thơ tôi nói riêng. Tới nay anh đã có gần 10 bài bình thơ của tôi, lần lượt tôi sẽ đưa về weblog để lưu. Đời, được người tri kỷ với thơ mình hiếm và quý lắm ạ.

 

Bìa tập thơ "Cầm nhau mà đi" của nhà cháu và ảnh nhà cháu chụp anh Nguyễn Trọng Tạo, người làm bìa "Cầm nhau mà đi" cho nhà cháu.





 

 

Không có nhận xét nào: