Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

SÓNG ĐÃ NỔI VÀ CHÂN TRỜI ĐÃ GIÓ


           không thể khác và không được khác
         Tổ quốc này mãi mãi của nhân dân
         những người dân
         suốt một đời yêu nước
         quết từng giọt mồ hôi
         dựng sáng tượng đài
--------------
Blog của tôi thi thoảng bị một bác quá khích xông vào bỏ bom nên tôi tạm thời để chế độ kiểm duyệt comment, tức là bác nào vào góp ý nó sẽ ngâm mất một thời gian rồi sẽ được hiện ngay thôi, đây là tình thế bất đắc dĩ, mong các bác thông cảm.


VĂN CÔNG HÙNG
BÀI THƠ VIẾT MUỘN

          sóng đã nổi và chân trời đã gió
          những con người đã nắm chặt tay nhau
          cờ vẫn đỏ bàn tay vung vẫn thẳng
          những bài ca một thuở vẫn lên đường

          bàn chân bước như tình yêu đang hát
          mọi ngả đường đều hướng tới tự do
          "Tổ quốc ơi ta yêu người mãi mãi"
          đến bao giờ Tổ quốc mới bình yên

          biển đông sóng và lòng dân cũng sóng
          ngùn ngụt khơi xa âm ủ còi tàu
          những chân trời ngàn năm thân thuộc
          mắt mẹ mờ nhưng nước vẫn xanh trong

          không thể khác và không được khác
          Tổ quốc này mãi mãi của nhân dân
          những người dân
          suốt một đời yêu nước
          quết từng giọt mồ hôi
          dựng sáng tượng đài

          những tượng đài đất nước mình nhiều lắm
          nhân dân soi vào để thấy nước gần hơn
          những đứa con lại trở thành chiến sĩ
          khi trở về họ lại vẫn nhân dân...

          khi yêu nước không ai chia đẳng cấp
          triệu con tim chỉ một tiếng Việt Nam...
                             Thế Chí Tây 13/6/2011

13 nhận xét:

dân ghuệ nói...

"Đáng lẽ anh sẽ đưa em về trong những ngày hội. Nhưng sợ lòng mình giả dối. Khi gương mặt nào cũng chứa một niềm vui,..."
Anh đang ở Thế Chí Tây à? Làng quê bình yên thế sao tự dưng anh nổi sóng.
Về quê mình lại thấy nhân dân,..

hèn đại nhân nói...

Chán thật ! Tại sao cứ hể ở đâu họp chợ, ở đó có ruồi bâu ? Thành thật chia buồn và mong bác chớ vì thế mà bỏ cuộc chơi, bác nhé !

Võ Công Phúc nói...

Gửi bác Văn!
Hay lắm và hào sảng lắm bác Văn à. Cảm ơn bác nhiều nhiều lắm!

mẹ mướp nói...

Đúng là bác Hùng, hùng tráng phết!
@mọi người: beng beng, tẩy chay hàng tàu, phim tàu đê bà con ơi!

mẹ mướp nói...

ờ, mà Thế Chí Tây nó ở chỗ nào ấy bác nhể? nghe cứ như tàu í...

Dong nói...

Tựa bài này là: Thơ viết ở làng mình.

Kim Daniel nói...

"Khi yeu nuoc khong ai chia dang cap
Trieu con tim chi mot tieng Viet Nam"
Cam on nha tho , bai tho nay cua anh khong bao gio muon .

Van Dinh Hung nói...

Biển sóng, lòng dân sóng. Nhà thơ cũng thấy sóng ở trong lòng. không thể khác và không được khác. Tổ quốc này mãi mãi của nhân dân
Những lời này đẩy tôi về không gian của 50 năm trước - những năm sáu mươi của thế kỷ hai mươi, khi ấy dân ta mới chỉ có 31 triệu. Kẻ thù xâm lược cũng là nước lạ. Và xa nữa. Nay thì lại gần. Gần tới mức núi liền, sông cũng liền.
Biển đông của ta là biển thái bình. Đúng như tên gọi trên bản đồ thế giới. Biển thái bình có nhiều quốc gia, quốc đảo… cùng khai thác tài nguyên và sản vật biển, chẳng phải của riêng ai. Rồi hải phận mỗi nước cách bờ bao nhiêu hải lý, cũng có những quy định và những công ước quốc tế quy định.
Ngang nhiên xâm phạm lãnh hải của nước có chủ quyền là hành động xâm lược! Và cả những trò nhố nhăng mang bản chất của bọn lưu manh: như cắt, trộm, hống hách… thật trơ trẽn.
Nếu trích dẫn có hệ thống những văn bản từ Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Quang Khải, Nguyễn Trãi… đến Hồ Chí Minh thì vẫn cứ là Nam quốc sơn hà nam đế cư
Và các câu tiếp theo vẫn cứ phải là: Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/ Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Sông núi nước Nam dân Nam ở. Biển nước Nam dân Nam là chủ. Không thể khác và không được khác. Tôi cũng nghĩ thế.

Van Dinh Hung nói...

Biển sóng, lòng dân sóng. Nhà thơ cũng thấy sóng ở trong lòng. không thể khác và không được khác. Tổ quốc này mãi mãi của nhân dân
Những lời này đẩy tôi về không gian của 50 năm trước - những năm sáu mươi của thế kỷ hai mươi, khi ấy dân ta mới chỉ có 31 triệu. Kẻ thù xâm lược cũng là nước lạ. Và xa nữa. Nay thì lại gần. Gần tới mức núi liền, sông cũng liền.
Biển đông của ta là biển thái bình. Đúng như tên gọi trên bản đồ thế giới. Biển thái bình có nhiều quốc gia, quốc đảo… cùng khai thác tài nguyên và sản vật biển, chẳng phải của riêng ai. Rồi hải phận mỗi nước cách bờ bao nhiêu hải lý, cũng có những quy định và những công ước quốc tế quy định.
Ngang nhiên xâm phạm lãnh hải của nước có chủ quyền là hành động xâm lược! Và cả những trò nhố nhăng mang bản chất của bọn lưu manh: như cắt, trộm, hống hách… thật trơ trẽn.
Nếu trích dẫn có hệ thống những văn bản từ Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Quang Khải, Nguyễn Trãi… đến Hồ Chí Minh thì vẫn cứ là Nam quốc sơn hà nam đế cư
Và các câu tiếp theo vẫn cứ phải là: Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/ Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Sông núi nước Nam dân Nam ở. Biển nước Nam dân Nam là chủ. Không thể khác và không được khác. Tôi cũng nghĩ thế.

trinhgia nói...

Kính chào nhà thơ Văn Công Hùng!.
Em vẫn hay vào nhà bác đọc bài nhưng chưa bao giờ để lại comment. Nay thấy bác vừa có bài thơ hay lại vừa kích hoạt việc ... chặn còm nên em đánh liều viết lời nhắn này để lại cho bác.
Thứ nhất: xin bác bài này về đăng ở nhà em (trinhgia.blogtiengviet.net).
Thứ hai: hình như bác là người có gốc gác gì đó ở Ninh Bình nên đánh liều nhận bác là đồng hương.
Thứ ba: Nếu bác không thích hai điều trên thì bác không đăng comment này.
Chúc bác vui, khỏe, viết nhiều và hay.
Trân trọng cảm ơn bác!

Văn Công Hùng nói...

Kính các bác đã còm:
----------
Cám ơn các bác rất nhiều, đã vào chơi không được đón rước gì lại bị chặn còm. Hôm nay mở ra thì chao ơi là nhiều, trả lời từng cái không xuế, xin cám ơn chúng tất cả vậy.
Trả lời Mẹ mướp: Thế Chí Tây là một cái làng của huyện Phong Điền, nơi đấy là quê nội tôi.
Bạn Trịnh Gia:
Bạn cứ đem về cho nó sang bài thơ của tôi. Mẹ tôi quê ở làng Đa Giá, xã Ninh Mỹ,huyện Gia Khánh, Ninh Bình.

Nặc danh nói...

Huynh!
Em lấy bài ni đăng số tháng 07 nhé?
Vân Nguyễn

Văn Công Hùng nói...

@ Vân Nguyễn:
----------
Hải Vân hả? Vô tư đi...