tag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post955836666291234752..comments2024-03-19T05:07:55.097+07:00Comments on Văn Công Hùng: NHỮNG MÙA XUÂN IM LẶNG KÉO QUA ĐỜIVăn Công Hùnghttp://www.blogger.com/profile/13686892816943863473noreply@blogger.comBlogger6125tag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-2508891700781780652015-03-03T08:45:17.314+07:002015-03-03T08:45:17.314+07:00Bài viết ngập tràn ký ức! Hay. Tuy nhiên có chi ti...Bài viết ngập tràn ký ức! Hay. Tuy nhiên có chi tiết sai nhỏ: Cá kho riềng, không phải "giềng". Mà hình như chỉ cá mè mới kho riềng. Cá khác thường kho nghệ và quả dành dành, vàng và thơm.long12acn@gmail.comnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-91801067330903989742015-03-02T13:01:26.585+07:002015-03-02T13:01:26.585+07:00cảm ơn Văn Công Hùng, đọc bài viết nào của ...cảm ơn Văn Công Hùng, đọc bài viết nào của bác cũng tuyệt. Chúc bác cùng gia đình một năm mới được nhiều sức khỏe, an khang và thành đạt.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08662519046731129874noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-8714392335825772322015-03-01T11:39:18.246+07:002015-03-01T11:39:18.246+07:00Cám ơn Bác, em thấy cả tuổi thơ em trong bài...!Cám ơn Bác, em thấy cả tuổi thơ em trong bài...!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/16040341317149235209noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-83762071895666389042015-03-01T08:51:20.956+07:002015-03-01T08:51:20.956+07:00Một bài viết rất hay. Ôn ni viết tản văn coi bộ ha...Một bài viết rất hay. Ôn ni viết tản văn coi bộ hay hơn mần thơ nhiều. Khen.Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-15318104779661326962015-03-01T02:10:32.550+07:002015-03-01T02:10:32.550+07:00Mến bác Hùng mới cố đọc hết dài quá. Kỷ niệm của ...Mến bác Hùng mới cố đọc hết dài quá. Kỷ niệm của quá khứ của bác cũng như tôi một thời khốn khó Nên chăng chia ra nhiều phân đoạn Lâu lâu nhắc lại một một đoạn<br />Đọc văn Bác mà không nói nên lời cả một miền ký ước của một thời thơ ấu tràn về. ThanksAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/14267138942195601501noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3931210893829223047.post-1717676416909656572015-02-28T22:02:06.755+07:002015-02-28T22:02:06.755+07:00Đọc bài này của VCH, chỗ nào cũng đụng vào ký ức t...Đọc bài này của VCH, chỗ nào cũng đụng vào ký ức tuổi thơ của mình.<br />- Bọn mình cũng chơi súng diêm. Đẽo súng lục bằng gỗ tươi, rồi ngâm bùn cho có màu đen tự nhiên, chỉ đẽo bằng gỗ khô mới phải bôi mực Cửu Long đen. Nhưng kỳ công nhất là kiếm van xe đạp, phải van hạt gạo mới bắn được, chứ van giun thông thống không xong.<br />- Ngày tết, hợp tác xã mổ lợn chia cho xã viên, mỗi nhà được mấy lạng, phải lọc xương để làm nhân bánh chưng. Bánh ninh cả ngày mà xương không nhừ. Khi dùng lạt cắt bánh, kéo theo cả cục xương. Nhưng nhớ nhất là phần lòng, hộ nào cũng có miếng gan, mỏng như tờ giấy. Lại nhớ cái chuyện nghệ thuật chặt thịt gà...<br />- Khi trời rét tê rét tái, là người ta lội sông bắt cá cóng. Những con cá rúc xuống bùn trú rét, bị những bàn tay đan vào nhau, vục bùn bắt sống. Miệng ai cũng rà rà mặt nước, môi khua lập cập. Biết là rét thấu xương mà vẫn mò mẫm. Bởi chỉ dịp ấy, mới có cá cóng mà thôi.<br />- Năm nào xuống trường, mình cũng ghé qua gò Đống Đa, đúng dịp mùng Năm tết, kỷ niệm Quang Trung đại phá quân Thanh, rồi đáp tàu điện vào trường. Chúng bạn gặp lại, vui hơn tết, thi nhau kể chuyện ăn tết hoành tráng, còn mình bùi ngùi với kỷ niệm tết nghèo... nên cái chi tiết VCH kể anh bạn ăn tết trên tàu, khiến mình rất cảm thông.<br />Vũ Xuân TửuVũ Xuân Tửunoreply@blogger.com