Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

CÁI TỆ CỦA BÁO MẠNG

Báo mạng rất hay lấy bài của ai đó, đăng lên, rồi không ghi tên tác giả mà chỉ ghi: "theo...", chỉ 1 cái theo là tác giả mất tiêu thành vô danh.

Hôm qua mình đã rất bức xúc vụ bị một bác "cầm nhầm" một đoạn trong một bài của mình. Mình còm vào nhà bác ấy, nhẹ nhàng thôi "Nhà cháu cũng có một đoạn giống khít lịt nhà bác đây ạ". Sau đấy nửa ngày thì bác ấy comment trả lời: "Cám ơn NV Văn Công Hùng, xin khai thật là hôm nhà cháu đi thăm biển hồ (cách đây đúng 30 năm) thì trời âm u qúa nên có nhìn thấy gì đâu. Entry này viết từ hồ còn mồ ma Yahoo 360 Plus cách đây mấy năm rồi (khoảng 2009), nay post lại thôi. Đoạn tả về Hồ Lach (Biển Hồ) được lấy trên một trang quảng cáo du lịch (không ghi rõ tên ai là tác giả). Thấy có đoạn giới thiệu hay như thế về biển hồ, nên bê nguyên vào. Từ đó tới nay nhà cháu cũng không dùng phần viết này vào mục đích kiếm danh lợi (tiền bạc, danh hiệu) gì cả. Chỉ đưa lên trang cá nhân bất vụ lợi thôi. Dù sao cũng thành thật xin lỗi và cảm ơn qúi nhà văn đất cao nguyên!". 

Mình thấy nhẹ lòng vì bác ấy thành thật và dù sao bác ấy cũng chỉ là blog, chứ bao nhiêu tờ báo vác của mình về, gọi điện không thưa, mail không trả lời, đến khi mình hê lên mạng mới gọi điện "nói lại cho rõ" rồi đề nghị mình hạ mà giọng cũng vẫn rất... nước lớn.

Thì thấy té ra cái bài của mình cũng có người quan tâm dù viết từ 1996 nên post lại đây, mời các bác du lịch free ạ.
---------


           Biển Hồ là tên do người Kinh đặt, còn tên thật của nó là Tơ Nueng, là một miệng núi lửa khổng lồ nằm ở phía bắc thành phố Pleiku, tỉnh Gia Lai quanh năm ăm ắp nước và luôn luôn xanh ngằn ngặt, như một chiếc gương trên chót vót cao nguyên cho mây trời soi bóng. Xung quanh nó có rất nhiều bí ẩn và huyền thoại khiến Biển Hồ lại càng lung linh kỳ ảo trong ký ức của con người, cả người sở tại và du khách.

            Ngay cái tên Biển Hồ có lẽ cũng là do khát vọng của con người mà ra. Cao nguyên Pleiku cao hơn mực nước biển cả nghìn mét. Theo nguyên tắc bình thông nhau thì chả có giọt nước nào tồn tại được trên những đỉnh núi cao này. Và vì thế mà con người khao khát nước, khao khát biển. Một nhà thơ đã viết khi đến thăm Biển Hồ: Thương thương quá suốt một đời thiếu nước/ nên cái ao tù cũng thành biển của em... Vì thế có một cái "ao" trên đỉnh núi cao vời vợi, đứng ở dưới quốc lộ một nhìn lên chỉ thấy mây phủ kín ấy thì người ta gọi là "biển" cũng đúng thôi. Ðối diện với Biển Hồ theo trục Bắc Nam khoảng chục cây số là đỉnh Hàm Rồng, cũng là một miệng núi lửa khổng lồ (xung quanh thành phố Pleiku là hàng trăm miệng núi lửa lớn nhỏ, nhưng lớn nhất vẫn là Biển Hồ và Hàm Rồng). Rất đối xứng, một bên nhô lên, bên thụt xuống, lại cũng khiến một ông nhà thơ so sánh nó như Yo Ni và Lin Ga. Diện tích của Hàm Rồng và Biển Hồ cũng tương ứng nhau, hình dáng cũng tương tự nhau nếu nhìn từ máy bay, giống như kiểu bứng phần lõm của Biển Hồ đặt vào Hàm Rồng vậy, tức là nếu bê Hàm Rồng thả xuống Biển Hồ thì sẽ khít lịt, không còn dấu vết. Một cuộc tạo sơn vĩ đại nào đó đã làm việc này. Thời chưa có các phương tiện hiện đại, người ta đồn rằng Biển Hồ... không có đáy, nó thông xuống... biển Quy Nhơn. Nhưng có một thực tế là mực nước Biển Hồ hầu như không đổi nên nó vừa là thắng cảnh, vừa là nguồn nước sinh hoạt chính nuôi sống nhân dân thành phố Pleiku. Cái sự mực nước không đổi này cũng là sự lạ, bởi sáu tháng mùa khô khốc liệt thế, trời không một giọt mưa mà mực nước giữ nguyên thì cũng khó giải thích thật. Xung quanh Biển Hồ được vây bọc bởi các ngọn núi mà đồng bào dân tộc bám vào các triền thoai thoải của nó để làm nhà, lập làng. Năm nhiều bù năm ít, mỗi năm khoảng một người, toàn là thanh niên học sinh, chết đuối làm những bí ẩn về Biển Hồ càng tăng lên... 

           Nhưng bây giờ thì một số bí ẩn của Biển Hồ đang được giải mã, khiến nó trần trụi hơn, bớt lung linh huyền ảo hơn. Chính thức hiện nay người ta xác định chính xác diện tích của Biển Hồ là 240 ha, là hồ nước tự nhiên lớn nhất trong khu vực. Các kết quả phân tích chất lượng nước cho thấy nước ở đây có chất lượng tốt nhất trong tất cả các thuỷ vực mặt nước lớn tại Tây nguyên cũng như toàn quốc. Chính vì thế, Biển Hồ là một tài nguyên mặt nước dồi dào, cả trữ lượng và chất lượng đều đảm bảo, có ý nghĩa chiến lược trong quá trình phát triển thành phố Pleiku. Người ta cũng đã dùng máy hồi âm định vị để xác định Biển Hồ được hình thành bởi 3 túi trũng từ các dãy núi xung quanh. Hai túi lớn thông nhau qua một eo khá rộng và có độ sâu tương tự nhau là 16 mét. Túi trũng còn lại có độ sâu khoảng 12 mét. Trước người ta đồn rằng, đáy Biển Hồ có những cái vực rất sâu, hun hút như giếng, giờ xác định là nó khá bằng phẳng. Cũng có thể đây là kết quả của việc bồi lắng sạt lở diễn ra khá mạnh vào mùa mưa liên tục các năm vừa qua. Toàn bộ trữ lượng nước của Biển Hồ vào khoảng 25 đến 30 triệu m3, xê dịch giữa mùa khô và mùa mưa chứ nó không "nguyên si, không đổi" như lời đồn. Nhưng nguyên việc có một cái hồ nước vĩ đại đến ba chục triệu mét khối lơ lửng trên tầng trời như thế đã là hoành tráng lắm rồi...  Ngoài việc chính hiện nay là cung cấp nước sinh hoạt cho thành phố Pleiku thì một thời người ta "quây" Biển Hồ lại bán vé du lịch. Nhưng rồi làm không đến nơi đến chốn, sự đầu tư không tương ứng với khai thác nên nguồn nước ô nhiễm, người ta thôi tổ chức bán vé mà để mặc, ai muốn vào thì vào, chả chỉnh trang quy hoạch gì. Khách đến Pleiku bao giờ cũng háo hức đòi ra Biển Hồ, ra xong loay hoay chụp kiểu ảnh, đứng thẫn thờ hoang mang chưa tới 5 phút thì rút vì... chả hiểu gì cả, chả thấy có gì cả, ngoài... nước. Mà nước thì ở đâu chả có. Thỉnh thoảng lại có vụ học sinh chết đuối mà kinh hoàng nhất là năm kia, 11 cháu học sinh lớp 12 nghỉ ôn thi, rủ nhau thuê một chiếc thuyền đi chơi trên Biển Hồ, thuyền lật, 6 cháu chết tại chỗ. Cũng không phải là không có nguy cơ ô nhiễm Biển Hồ như chúng tôi đã có lần cảnh báo. Ấy là các làng đồng bào dân tộc ở xung quanh Biển Hồ ngày càng nhiều. Toàn bộ đồ thải sinh hoạt của họ, kể cả mồ mả, đều có đường xuống Biển Hồ. Rồi việc không tổ chức du lịch nhưng hàng ngày vẫn có hàng trăm người vào thăm, ngoài số vào rồi về ngay, vẫn còn khá đông thanh niên mang theo đồ nhậu ra đây "chiến đấu" và Biển Hồ lại hứng lấy những gì họ thải ra... 

           Ðể cho Biển Hồ xứng đáng là hòn ngọc của Tây Nguyên, là một thắng cảnh mang tầm quốc gia và vẫn đảm bảo phục vụ dân sinh, thiết nghĩ còn nhiều việc phải làm. Những bí ẩn quanh nó chỉ càng làm lung linh huyền ảo hơn thắng cảnh có một không hai này...

Kèm đây một sê ri ảnh mình và Dương Minh Long cùng đi tác nghiệp tại Biển Hồ. Ảnh nào chất là của Dương Minh Long, tất nhiên, ảnh nào xí là của mình, càng tất nhiên.

Cách ra 1 đoạn, hehe...
Chụp lẫn nhau vậy
 

4 nhận xét:

Unknown nói...

Bài này của anh thấy rất nhiều trang mạng sử dụng nhưng không ghi tên tác giả mà cũng chẳng ghi nguồn...hay theo...gì cả đâu

Phương Phương nói...

Một nhà thơ đã viết khi đến thăm Biển Hồ: Thương thương quá suốt một đời thiếu nước/ nên cái ao tù cũng thành biển của em... Vì thế có một cái "ao" trên đỉnh núi cao vời vợi, đứng ở dưới quốc lộ một nhìn lên chỉ thấy mây phủ kín ấy thì người ta gọi là "biển" cũng đúng thôi.
________

Em đã đến Biển Hồ Campuchia thấy không đẹp bằng Biển Hồ Playku anh chụp đâu đấy!
Đọc và xem hình mong có một ngày được lên PLAYKU của lão để ngắm em "má đỏ môi hồng" và những "buổi chiều quanh năm mùa đông" nhỉ? Lảo VCH sẽ làm hướng dẫn viên du lich Biển hồ này nhé!

yamaha nói...

Một danh nhân mà tui quên mất tên (vì thế hy vọng có thể ghi chú là: nguồn lấy từ... hổng nhớ, bác Hùng nhé?) nói rằng, cách làm giàu tri thức tốt nhất là san xẻ nó cho tất cả mọi người. Mà cái tật "cầm nhầm" kiến thức ở người Việt thời @, suy cho cùng cũng chưa phải quá ghê gớm so với nhiều tệ lậu xã hội khác. Nên, cũng nhân ngày mất của cố nhạc sĩ họ Trịnh, có lẽ bắt chước Trịnh mà chặc lưỡi: "Thôi kệ!" được không bác ?!

Tuấn trắng nói...

Công nhận du lịch miễn phí thế này thú vị thật. Thank you bác.
VCH lăn tăn vì bị " chôm hàng, nhưng cũng phải thấy là hàng mìn xịn thì người ta mới chôm, xấu xí ai lấy làm gì. Ví như hàng Nhật mà chất lượng...TQ, hỏi mấy cô TV có "xách tay" không, hehe...
Lại nghĩ đến mình, trong các còm, thi thoảng tôi cũng hay nhại lại cách dùng từ, cụm từ "đắt" của VCH mang tính trào lộng, dân dã mà uyên bác, vừa nông dân xưa cũ lại lẫn với thời thươngj thị thành...Tôi nhại thế cốt để tiếng cười (của tôi) thêm...dài ra thôi. Có gì thì ngài đại xá nhá...